Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại - Chương 392

Cập nhật lúc: 2024-10-17 05:08:41
Lượt xem: 31

Chú nhìn sáu bình hoa quả được đặt trên mặt bàn, trong bình chứa hàm trai làm từ trong nhà, chú Trương nói: "Kỳ Kỳ và A Khiêm hiện tại có thể ở trong căn nhà tốt như vậy, còn mua cho chúng ta quần áo tốt như vậy, thoạt nhìn cái gì cũng không thiếu, mang đến những thứ này, có lẽ không tốt lắm đâu?"

Dì nhìn lão đầu tử, tiểu cô nương đã nói không cho phép mang theo thịt cá ướp muối, hai vợ chồng già tiền mang theo một ít cải bắp và bông cải xanh muối, hiện tại nhìn những thứ này xem?

Thực sự quá keo kiệt, đì nói: “Vậy thì không nên lấy nó ra, chờ đợi để đi ra ngoài nhìn xung quanh một chút, tìm một chỗ nào đó để ném."

Phàn Kỳ muốn đi theo vào xem chú dì mặc đồ có vừa hay không, ở khe cửa nghe thấy hai vợ chồng già nói như vậy, liền trông thấy cái bình trên bàn.

Cô nở nụ cười nhẹ nhàng, đứng ở ngoài cửa hỏi: "Chú dì thế nào rồi?"

Cô đứng đợi một lúc, lại hỏi tiếp: "Chú dì thấy quần áo thế nào?"

Chú mặc chiếc áo thun lo lắng đi ra: “Dì con nói chú giống con lợn lông đen trong chuồng, mặc gì cũng không đẹp”.

Vân Mộng Hạ Vũ

Ngũ quan của người nhà họ Trương đều rất đẹp nhưng tại dễ béo, chú cô vẫn luôn làm ruộng ngoài đồng nên vừa đen vừa béo, lại mang theo phẩm chất chất phác của một người nông dân.

Phật cần áo cà sa, ăn mặc đẹp một chút lúc nào cũng sẽ tốt hơn, Phần Kỳ quay đầu sang hỏi Trương Nguyệt Cầm: "Mẹ, chú mặc bộ này nhìn rất đẹp mắt, đúng không?"

"Đẹp mắt."

Trần Chí Khiêm cũng nói: "Đẹp mắt, rất đẹp mắt."

Để cho ba vị trưởng bối chọn quần áo xong, người của tiệm quần áo Wo rời đi, Trần Chí Khiêm bưng canh cùng bánh đường trắng vừa mới hấp lên bàn.

Anh vừa đặt xuống, Phạm Kỳ đã vươn đũa gắp một miếng bánh đường trắng, cắn một miếng, vừa ăn vừa nói: "Nóng quá, nóng quá."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-xuyen-ve-cang-thanh-lam-vo-lao-dai/chuong-392.html.]

Nhìn bộ dáng sốt ruột này của cô, Trương Nguyệt Cầm nói: "Con sốt ruột như vậy làm cái gì? ”

"Mẹ, mẹ không biết được đâu, ở bên ngoài muốn được ăn đồ ăn ở nhà rất khó." Cô vừa ăn bánh đường trắng vừa nói: "Mẹ không tin thì hỏi A Khiêm một chút đi, bọn con không được ăn mì hoành thánh đâu! Chỉ có thể cố ăn những món của Phương Tây."

Trần Chí Khiêm gắp thức ăn cho chú dì: "Có ăn là được rồi, em không cần kén chọn như vậy. Nếu anh có thể mang của cải Tiêu Sơn khô về thì anh đã sớm mang về rồi. Khi trở về anh làm cho em củ cải tráng trứng, em nói không muốn ăn, chỉ muốn ăn củ cải xào đậu tưởng tử. Anh biết đi đâu tìm đậu tương tử bây giờ?"

"Anh không hiểu, đậu nành xào với củ cải khô và đậu nành xào với dưa muối đều rất ngon." Phàn Kỳ gắp một miếng vịt quay cho dì: “Dì à, vịt quay ở đây ăn ngon lắm."

Dì nghe cô nói về món đậu nành xào củ cải khô, hỏi: "Niếp Niếp, muốn ăn dưa muối sao?"Dì sợ cô nói muốn ăn đậu tương tử.

Phàn Kỳ nói: "Đúng rồi nha! Dưa muối xào với thịt băm, ăn kèm với mì, chỉ nghĩ đến thôi đã chảy nước miếng rồi."

"Được, được! Khi em suy nghĩ đừng nên chảy quá nhiều nước miếng." Trần Chí Khiêm gắp cho cô một cái đùi gà: “Ăn cái đùi gà đi."

"Niếp Niếp, lần này chúng ta có mang đến món rau muối làm từ bắp cải muối và bông cải xanh. Cháu có muốn ăn không?" Dì hỏi cô.

Phàn Kỳ rất ngạc nhiên, vui mừng: "Thật sao? Cháu muốn ăn. Sáng mai hãy làm một số món phụ cho bữa sáng."

"Sáng mai dì sẽ nấu cho con nhé, có được không?"

"Vâng vâng vâng!!!" Phàn Kỳ liên tục gật đầu: “Lát nữa cháu gọi Tiểu Nhã lấy cháo vào buổi sáng cho cháu. Còn nữa, Trần Chí Khiêm ngày mai anh có muốn đến phía bắc, mua hai cân mì hảo hạn về không? Buổi tối sẽ ăn mì thịt băm và dưa muối."

Phàn Kỳ ngẫm lại thấy không đúng,nói: "Em cũng muốn có thêm hành lá để nướng sườn lớn."

“Được, ngày mai anh dẫn chú đi gặp bác sĩ, rồi anh đưa em đi một chuyến đến phía bắc.” Trần Chí Khiêm vươn tay xoa đầu cô: “Bé heo nhỏ thật sự là bé heo nhỏ, nghe nói được ăn ngon, là liền cảm thấy hạnh phúc."

Loading...