Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại - Chương 356
Cập nhật lúc: 2024-10-16 21:17:37
Lượt xem: 26
“Cho dù tôi có làm tốt ở Trường Hưng thì cũng chỉ là con gái của Hứa Hạt, cuối cùng Trường Hưng cũng không phải của tôi, hơn nữa thực tế mấy năm này Trường Hưng vẫn luôn dựa vào nhà họ Hứa, cũng chính là Linh Linh, Dung Viễn và chú Lục của tôi.
Nhưng mà mấy năm này Trường Hưng phát triển rất tốt, tỉnh thoảng ba tôi cũng không hoàn toàn tin vào lời của bọn họ, chỉ có thể nói ông ấy có cái nhìn riêng của mình là chuyện tốt, nhưng mà rõ ràng là đã nhìn sai, c.h.ế.t cũng không hối cải cho nên cũng rất phiền phức.
Bây giờ Linh Linh cùng Dung Viễn cũng không muốn giúp ông ấy nữa. Hơn nữa mâu thuẫn của tôi và ông ấy càng ngày càng sâu, không bằng tôi tự ra ngoài làm, tốt xấu gì cũng có thể làm đối tác, cũng kiếm được tiền cho mình.”
Hứa Diệu Nhi cười với Phàn Kỳ: “Phiền cô phải dắt một sợi dây rồi.”
Người môi giới ở Hồng Kông được chia thành người làm mối giới và đối tác, đối tác là người có thâm niên trong giới chứng khoán, bản thân mang khách hàng gia nhập vào công ty, công ty nhận tiền hoa hồng rồi chia với đối tác, có thể là ba bảy, thậm chí là hai tám.
"Tôi sẽ giúp cô nói với tiên sinh Liêu." Phàn Kỳ rất vui vẻ nhìn cô ta, đời trước của cô cũng có chút giống vậy, một bên là người mẹ đến nước Mỹ, một bên là người ba làm người môi giới chứng khoán ở trong nước.
Cô từ chối ở lại nước Mỹ cùng mẹ mình, đi tìm người đàn ông da trắng để kết hôn, làm Người Mỹ chân chính. Cũng từ chối vị trí làm việc trong giới chứng khoán mà ba cô đã sắp xếp cho, về sau lại phải nhớ đến lòng tốt của ba, chăm sóc tốt người em trai cùng ba khác mẹ kia.
Lúc đang trưởng thành thì không được chờ mong, đến khi trưởng thành thì bị yêu cầu phải trả giá, tình huống này khiến rất nhiều người không thể thoát khỏi, Hứa Diệu Nhi tình nguyện đi ra cũng đã rất không tệ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-xuyen-ve-cang-thanh-lam-vo-lao-dai/chuong-356.html.]
Phàn Kỳ vào hậu trường chuẩn bị, Lưu Nhã Triết hỏi cô: “Hứa Diệu Nhi tìm cô làm gì thế?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Nhìn thấy cái miệng rộng này của anh ta, Phàn Kỳ nói một câu: “Hỏi tôi đi tập thể dục ở đâu.” Lừa cho qua. Thứ sáu có giảm lớn, hôm nay dò xét xong thì thấy đường đi xuống tiêu cực đã dừng lại, Phàn Kỳ nhanh chóng mua cổ phiếu ở mức thấp nhất, sau đó bán đi, thao tác mua bán này rất khó, khi giá trên thị trường giảm xuống thì không mua được, lúc giá cao lên thì tại không bán được, tình huống này đúng là tịch mịch.
Báo cáo cuối ngày vẫn luôn yêu cầu duy trì về vị trí thấp nhất, mặc dù lợi tức của cô vẫn đứng nhất hôm nay, nhưng mà thu nhập một ngày của cô đã rơi xuống mức trung bình.
Thậm chí còn không bằng thứ năm, thứ sáu giảm lớn, tất cả mọi người đều ngã, vậy mà cô vẫn xếp ở vị trí giữa. Hứa Diệu Nhi mua bán tốt hơn cô, cho nên thu nhập một ngày cũng cao hơn cô rất nhiều.
Buổi tối thị trường chứng khoán có chương trình tọa đàm, đã lâu rồi Hứa Hạt không phê bình như hôm nay, ông ta nói: “Dựa vào thao tác trong hai ngày này, có thể thấy được, có thể thấy sức tấn công mạnh mẽ sẽ khiến lợi nhuận đáng kể gia tăng liên tục, thực ra lúc nó xuống thấp nhất mới là lúc kiểm tra năng lực thực sự. Những người không phòng thủ tốt, cho dù có kiếm được tiền nhanh thì cũng sẽ nhanh chóng mất tiền.”
Đây ý là cô sắp không còn ở vị trí thứ nhất nữa. Tất nhiên việc phòng thủ tốt không tệ, nhưng mà làm một người đầu tư cổ phiếu thì hẳn sẽ không quá nghiêm khắc về giao dịch của bản thân, chỉ cần thắng lớn thiệt nhỏ là được.
Sáng sớm hôm sau, Phàn Kỳ ăn sáng trong nhà ăn tại khách sạn, nhìn thấy trên báo chí có tiêu đề: “Phàn Kỳ bùng nổ, xếp hạng chót hai ngày liên tiếp.” Tại sao những chữ này lại khiến cô cảm thấy không tốt? Không phải cả bài báo đều đang nói cô nổi lên nhờ vận may, bây giờ đã dùng hết vận may rồi nên không còn gì nữa sao?
Có may và cái chữ “ban thưởng” này có gì khác nhau?