Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại - Chương 178
Cập nhật lúc: 2024-10-15 20:49:18
Lượt xem: 37
“Quả nhiên xuất thân của giai cấp công nhân khác biệt rõ rệt với xuất thân của đám tư bản mà. ” Phàn Kỳ lập tức than thở. Trần Chí Khiêm biết cô không phải Phàn Kỳ kia, nhưng vì sao đột nhiên cô lại nói như vậy? Anh khó hiểu ngừng động tác, nhìn cô.
“Chỉ là thấy bộ dáng ăn cơm của anh rất đẹp mà thôi. ”
Câu này của cô nhất định là thật lòng, Trần Chí Khiêm cười: “Nhìn cô ăn cũng rất vui, giống như ăn gì cũng rất ngon. ”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Đúng vậy! Phải biết quý trọng lương thực chứ?”
Sau khi ăn bữa chính xong, món tráng miệng được bưng lên, món Tiamisu này được thêm một lượng rượu Rum rất vừa đủ, hương vị đậm đà, cô múc ăn hai muỗng.
Trần Chí Khiêm đã ăn xong, anh dựa vào ghế dài nhìn cô ăn.
Cô múc một muỗng Tiamisu rồi chìa muỗng ra: “Anh có muốn ăn một miếng không?”
Trần Chí Khiêm hơi ngập ngừng một hồi rồi mới hé môi ăn miếng Tiamisu vào miệng.
“Ăn ngon không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-xuyen-ve-cang-thanh-lam-vo-lao-dai/chuong-178.html.]
“Không tệ đâu. ”
“Ăn thêm một miếng nữa nhé?” Phàn Kỳ lại múc thêm một muỗng. Ý cười trên mặt Trần Chí Khiêm càng sâu: “Em ăn đi? Tôi không thích ăn đồ ngọt lắm. ”
Thế là Phàn Kỳ cúi đầu đút chiếc muỗng vào miệng mình, vào miệng rồi mới phát hiện, ban nãy cô đã dùng chiếc muỗng mình ăn qua đút cho Trần Chí Khiêm, bây giờ chính cô cũng dùng chính chiếc muỗng này. Cái này? Chắc là không có vấn đề gì nhỉ? Dù sao khi nguyên chủ còn nhỏ ăn còn thừa lại bao nhiêu anh cũng sẽ ăn luôn, anh cũng đã hình thành thói quen, nguyên tắc có đi có lại, mình cũng không nên ghét bỏ, đúng không? Xây dựng tâm lý xong, cô tiếp tục ăn hết bánh kem. Sau bữa tối, cả hai người cùng nhau chậm rãi bước vào trung tâm mua sắm, đồ dành cho trẻ em ở tầng ba, ở tầng dưới cùng đối diện thang máy chính là cửa hàng chuyên doanh của WO , tấm poster khổng lồ của Phàn Kỳ cũng đã được dán lên. Trần Chí Khiêm nhìn chằm chằm vào tấm poster một hồi: “Đẹp lắm. ”
“Tôi cũng cảm thấy thế. ” Phàn Kỳ cực kỳ tự tin đáp lại. Sau khi bước lên lầu, vì tránh cho tiên nhập vi chủ Phàn Kỳ và Trần Chí Khiêm dứt khoát đến Thế giới trẻ em của Ích Hòa trước, từ bố cục tới xem chính là một nhà món đồ chơi siêu thị. liên nhập vi chủ l先入为主): Ấn tượng ban đầu giữ vai trò chủ đạo, vào trước là chủ, có tư tưởng, quan niệm bảo thủ, cho cái trước là đúng, phủ nhận tư tưởng, quan niệm mới. Hai người vừa bước vào trong, lập tức có một nhân viên bán hàng bước theo: “Thưa anh, anh muốn mua quà cho cậu bạn nhỏ của vị nhà bao nhiêu tuổi nhỉ? Tôi giúp hai người giới thiệu một vài món nhé. ”
Bọn họ đi đến đâu, người nhân viên này đều theo tới đó, không ngừng đẩy mạnh quảng bá sản phẩm của bọn họ. Phàn Kỳ cô vẫn luôn sống một mình, thật sự rất không thích sự phục vụ không có ranh giới như vậy.
“Thưa cô, ngại quá. Tôi muốn tự mình dạo xem. ”
“Vậy tôi sẽ đứng bên cạnh chị nhé, nếu chị có yêu cầu gì, bất cứ lúc nào tôi cũng có thể tìm giúp chị. ” Nhân viên bán hàng nói.
“Cảm ơn!” Phàn Kỳ chỉ có thể mặc kệ cô ấy. Khi đi ngang qua chỗ trưng bày thú bông và búp bê, Phàn Kỳ có hơi dừng lại, cô nhân viên bán hàng kia lập tức bước tới cầm một con thỏ nhồi bông lên: “Bé thỏ này có phải dễ thương lắm đúng không, rất nhiều bạn nhỏ đều thích. . . ”Bị cô ấy nói như thế, Phàn Kỳ vốn dĩ còn thấy rất hứng thú lập tức không muốn nữa, cô không thích mình bị quấy rầy khi đang mua đồ.
“Bà Trần nhìn trúng cái nào, tôi mang tới cho cô nhé?” Một giọng nói chợt vang lên.
Phàn Kỳ và Trần Chí Khiêm cùng quay đầu nhìn lại, đúng là ông chủ Lâm ông trùm dầu mỏ thế giới, ông chủ Lâm bước tới, vươn bàn tay mập mạp hướng về Trần Chí Khiêm: “Ông chủ Trần, đi dạo phố cùng bà chủ đấy à?”Trần Chí Khiêm lại không bắt tay với ông ta, một tay anh cầm túi đồ thay cho Phàn Kỳ, một tay khác vốn để không bây giờ lại đặt trên eo Phàn Kỳ.