Thập Niên 80, Xuyên Về Cảng Thành Làm Vợ Lão Đại - Chương 164
Cập nhật lúc: 2024-10-15 11:48:52
Lượt xem: 56
Trần Chí Khiêm nghiêng đầu, “Em nói đi. ” Đời trước, hộp bí mật của công ty nào đó bùng nổ danh tiếng chỉ sau một đêm, cô cũng đã từng chơi kiểu hộp mí mật này, tại còn là người chơi có kinh nghiệm lâu năm, nên cách chơi của trò này cô đã năm trong lòng bàn tay.
Phàn Kỳ nói với anh về IP, về cách thức hoạt động và hoạt động bán lẻ của các trò chơi hiện đại.
Ông chủ Phó nghe cô nói xong thì quay qua nói với Trần Chí Khiêm, “Chí Khiêm này, tôi nghĩ mời vợ cậu đến làm quản lý cho Thế giới đồ chơi của chúng ta cũng được đấy. ”
“Tôi không dám ạ. ”
“Tôi nói thật đấy, tuy rằng quy mô của Cẩm Thành cũng lớn, nhưng quá trình kinh doanh của Thế giới đồ chơi cũng không suôn sẻ lắm. Hơn nữa, một cửa hàng bán lẻ đồ chơi khác ở thành phố này cũng liên tục sao chép cách vận hành và kinh doanh của chúng tôi. Tôi vẫn luôn muốn tìm một quản lý có tầm nhìn đến tiếp quản nơi này, nhưng đến nay vẫn chưa tìm được ai thích hợp. Nhưng hôm nay sau khi nghe cô Trần nói chuyện, tôi chợt hiểu ra rồi. ” Ông chủ Phó nói.
Trước kia, khi Phàn Kỳ hóng chuyện ông chủ Lâm ly hôn, cô cũng đã từng tìm hiểu sơ sơ vấn đề này, nhưng tình hình cũng không hoàn toàn giống như ông chủ Phó miêu tả.
Đương nhiên là cô cũng không thể phản bác ông ấy, bảo là do cách quản lý của họ có vấn đề được.
“Cảm ơn ông chủ Phó đã cất nhắc, nhưng tôi không có kinh nghiệm gì ở mảng này cả, tôi vẫn nên làm môi giới chứng khoán thì hơn. ”
“Nếu cô không đến làm việc ở công ty tôi được thì tuần sau chúng ta cũng hẹn một buổi để nói chuyện nhé?” Ông chủ Phó nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-xuyen-ve-cang-thanh-lam-vo-lao-dai/chuong-164.html.]
“Được thôi. ” Dù sao thì ông chủ Phó cũng là bạn của ông nội Viên, phải nể mặt ông cụ mới được. Ăn cơm xong, hai người chào tạm biệt mọi người, hai người lái xe rời khỏi câu lạc bộ.
Phàn Kỳ vẫn luôn nhìn chằm chằm Trần Chí Khiêm. Trần Chí Khiêm hỏi cô: “Sao em lại nhìn chằm chằm tôi như vậy?”
“Anh đang bí mật nghiên cứu công nghệ Islay phải không?"
"Đúng vậy, giờ tôi đang khởi nghiệp, hiện vẫn đang thiếu tiền, tôi phải dùng cổ phần để đổi lấy tiền từ Dung Viễn. Có thể kiếm được tiền thì sao lại kiếm chứ?" Anh hỏi cô. Những lời này hoàn toàn không sai, Phàn Kỳ lại hỏi lần nữa: "Trần Chí Khiêm, hôm nay không phải anh định dẫn tôi đi xã giao à?”
“Không phải, nay tôi định dẫn em đi ra mắt chính thức với bọn họ. " Trần Chí Khiêm nói tiếp: "Chỉ là biểu hiện hôm nay của em tốt hơn so với tôi tưởng tượng. "
"Nhưng mà tôi quen biết bọn họ để làm gì chứ? Tôi biểu hiện tốt trước mặt bọn họ thì cũng có nghĩa gì đâu? Anh sợ tôi ở Diệu Hoa không có chỗ đứng à?" Phàn Kỳ chọc chọc cánh tay anh. "Tôi không lo. " Trần Chí Khiêm hỏi cô: "Em có biết Lưu Tương Niên có một số việc làm ăn bên ngoài rất tốt không?”
“Tôi biết, Liêu Nhã Triết từng nói qua với tôi. "
Vân Mộng Hạ Vũ
"Nhà họ Viên làm trong giới truyền thông, có một doanh nghiệp về mảng này, cơ hội trong ngành nghiệp này rất lớn. Tôi đã nhờ ông nội Viên chiếu cố em, nhưng chưa chắc ông ấy đã để tâm, nhưng sau khi ông ấy biết em rồi thì khác, nếu ông ấy thích em thì chắc chắn sẽ tình nguyện giúp em. Thật sự rất khác biệt. "Nghe được những lời anh nói, Phàn Kỳ lại nhớ đến hai mươi bảy nhát d.a.o trong cuốn sách. Lúc đầu đọc sách, cô đã không tin Trần Chí Khiêm có thể g.i.ế.c người. Tiếp xúc với anh lâu như vậy, cô càng không tin anh có thể g.i.ế.c người. Lưu Tương Niên này luôn làm theo cách của mình, trước giờ ông ta vẫn luôn làm những gì ông ta cho rằng tốt cho anh. Như việc thu mua công nghệ Islay. Cũng có khả năng ông ta cảm thấy loại phụ nữ như nguyên chủ không xứng với người ưu tú như cháu trai mình, nên đã thay Trần Chí Khiêm giải quyết nguyên chủ?
Cô thử hỏi: "Lưu Tương Niên có thể g.i.ế.c người không?”
“Ông ấy g.i.ế.c người nhanh như g.i.ế.c một con gà vậy. " Trần Chí Khiêm trả lời cô.