Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 1534

Cập nhật lúc: 2025-03-29 01:49:23
Lượt xem: 15

“Em đi một mình là được rồi, với lại chỗ của chị cũng cần có người chăm sóc.” Hiện tại Chu Giai Bội ngẫm lại vẫn còn cảm thấy sợ, sợ bên phía Diệp Ninh gặp phải chuyện nguy hiểm gì đó.

Đây cũng là ý định của Vương Kim.

“Không có sao hết, mấy ngày nay Cố Phong đều sẽ ở lại chỗ này.”

Diệp Ninh vừa nói vừa liếc nhìn Cố Phong.

Cố Phong gật đầu.

Lúc này Vương Kim và Chu Giai Bội mới yên tâm.

“Vậy em ở đoàn văn công Tây Nam chờ chị dâu sang đó nha!”

Chu Giai Bội hưng phấn nơi, hiển nhiên là đã chuẩn bị sẵn tâm lý để đến một hoàn cảnh mới.

Diệp Ninh thật sự cảm nhận được cô ấy đã trưởng thành rồi, thật lòng vui mừng thay cho cô ấy.

Đêm khuya tĩnh lặng.

Diệp Ninh dựa vào trong lòng n.g.ự.c Cố Phong, lười biếng nằm.

Giờ phút này, cô cảm nhận được sự yên ổn và bình thản từ trước đến nay chưa từng có.

“Tốt thật đó.”

Cô không bao giờ phải lo lắng Mục Văn Hạo sẽ nổi điên uy h.i.ế.p đến cô nữa, hòn đá lớn đè ở trong lòng đã hoàn toàn biến mất.

Cố Phong không nói gì nữa, cũng cảm nhận được sự bình an hiện tại.

“Cố Phong?”

“Sao thế?”

Cố Phong nhẹ nhàng hỏi.

“Không có gì, chỉ là muốn gọi tên anh thôi.”

Câu trả lời của Diệp Ninh làm ánh mắt Cố Phong trở nên sâu thẳm, trực tiếp hôn lên bờ môi của cô.

Diệp Ninh không ngờ anh sẽ làm như thế, nhắm mắt lại hưởng thụ sự cưng chiều của anh.

Không biết qua bao lâu sau, Cố Phong mới lưu luyến kết thúc nụ hôn này.

“Tiểu Ninh, cảm ơn em.”

Giọng nói của anh hơi khàn đi, mà hơi thở của Diệp Ninh dần dần trở nên dồn dập.

“Cảm ơn em chuyện gì chứ?”

“Cảm ơn em không rời anh mà đi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1534.html.]

“Ngốc, sao em nỡ rời khỏi anh chứ.”

Bọn họ phải sống chung với nhau cả đời

...

Nửa tháng sau.

Băng từ ca khúc mới của Diệp Ninh vừa mới phát hành đã bị người ta tranh nhau mua sạch sẽ.

Có rất nhiều cửa hàng bán và cho thuê băng đĩa bởi vì thiếu hàng mà điên cuồng gọi điện thoại oanh tạc nhà xuất bản ảnh âm kinh thành.

Điện ảnh cũng liên tục truyền đến tin chiến thắng, doanh số phòng bán vé trong một tháng đã lên đến sáu con số.

Thời đại này một vé xem phim cũng chỉ có mấy hào, phòng bán vé đạt doanh số cao như thế ở trong lịch sử điện ảnh cũng là sự tồn tại vô cùng quý hiếm, rõ ràng đã sáng tạo ra một kỳ tích về doanh số.

Rạp chiếu phim ở tất cả các rạp chiếu phim đều cháy vé.

Ca khúc của Diệp Ninh sáng tác được đoàn văn công tổng lựa chọn cũng nhanh chóng trở thành bài hát nhà nhà đều biết, mức độ phổ biến rộng rãi đạt đến độ cao từ trước đến nay chưa từng có.

Tất cả mọi chuyện đều đang tiến hành theo phương hướng tốt nhất.

Tên của Diệp Ninh lại một lần nữa được mọi người nhớ rõ.

Mà lần này cô còn là biên kịch của điện ảnh.

TBC

Ảnh chụp của cô liên tục xuất hiện trên các trang báo lớn, đến cả đài truyền hình cũng liên tục tiến hành phỏng vấn cô.

Nổi tiếng rầm rộ chính là từ tốt nhất dùng để miêu tả về cô.

“Đồng chí Diệp Ninh, cảm ơn cô đã dành chút thời gian rảnh rỗi của mình để tiếp thu phỏng vấn của tôi. Nếu tối nay cô có thời gian, giám đốc đài truyền hình chúng tôi muốn hẹn cô cùng nhau ăn một bữa cơm..”

Thân là một đài truyền hình địa phương nho nhỏ, bọn họ có thể mời được Diệp Ninh cũng đã là vinh hạnh cực lớn rồi.

Dù sao thì trong khoảng thời gian này Diệp Ninh đã từ chối rất nhiều nhà truyền thông lớn.

Diệp Ninh cười nói với MC: “Thật ngại quá, chiều nay tôi đã có hẹn rồi.”

“Nếu thế thì cũng chỉ có thể hẹn dịp khác vậy.” MC thấy cô từ chối cùng không hề kinh ngạc chút nào.

Diệp Ninh ra khỏi đài truyền hình, bên ngoài đã có một nhóm fans hâm mộ nhiệt tình đang chờ đợi.

Cô vẫy tay chào hỏi với mọi người, sau đó lại lên xe trong tiếng la hét kích động chói tai này.

“Diệp Ninh, hiện tại chúng ta phải đi đâu đây?”

Vương Kim vừa khởi động xe vừa hỏi.

Theo anh ấy được biết thì mấy ngày nay lịch làm việc của Diệp Ninh cũng chỉ có mỗi lần này, nhưng mà lúc nãy cô lại nói với MC của đài truyền hình là có hẹn.

Cho nên anh ấy cũng không chắc lắm.

Diệp Ninh không chút hoang mang nói ra hai chữ: “Về nhà.”

Loading...