Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 1532
Cập nhật lúc: 2025-03-29 01:49:19
Lượt xem: 23
Cố Phong nhìn thấy vẻ bất an và lo lắng trong mắt của cô.
“Em không nằm mơ đâu, nơi này thật sự là bệnh viện.”
Diệp Ninh đảo mắt nhìn xung quanh, sau đó lại nhìn về phía anh, yên lặng cảm nhận được xúc cảm chân thật này, một lúc lâu sau mới khẽ gật đầu.
Một lúc sau bác sĩ và Cố Phong cùng nhau đi đến.
“Không có vấn đề gì nữa, chú ý nghỉ ngơi nhiều hơn là được.”
Mãi đến khi bác sĩ nói ra những lời này, Cố Phong mới thật sự thả lỏng lại.
Lúc này, giọng nói có phần căng thẳng của Diệp Ninh vang lên: “Bác sĩ, có phải tôi đã… đã…”
Tuy rằng cô không nên hỏi vấn đề này ngay trước mặt Cố Phong, nhưng Cố Phong chắc chắn cũng đã biết rõ tình huống nơi đó như thế nào.
Ký ức của cô vẫn cứ mơ mơ màng màng, nhất là đến giai đoạn cuối cùng, cô hoàn toàn không nhớ rõ gì cả.
Nếu, lỡ như, cô không thể kiên trì…
Bác sĩ đương nhiên cũng biết được tâm trạng lo lắng của cô, không đợi cô nói hết câu, lập tức trả lời một cách khẳng định: “Yên tâm đi, không có.”
“Thật sao?” Trong giọng nói của Diệp Ninh mang theo một chút run rẩy.
Cố Phong cho cô một ánh mắt vô cùng khẳng định.
Bác sĩ cũng lặp lại lần nữa: “Thật.”
Diệp Ninh nở nụ cười, thậm chí mãi đến khi bác sĩ rời đi cô cũng không hề ngừng cười.
Cố Phong vẫn cảm thấy rất đau lòng: “Sau này em đừng làm loại chuyện ngu ngốc này nữa.”
Nếu so sánh giữa trong sạch và tính mạng của cô thì thứ duy nhất anh để ý chính là cô có thể sống yên ổn.
Diệp Ninh cũng cảm thấy mình khoẻ hơn nhiều rồi: “Đừng căng thẳng, thật ra trong lòng em đều có tính toán hết rồi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1532.html.]
Cố Phong biết cô cố ý nói như thế, chủ yếu là vì muốn anh đừng tự trách và lo lắng nữa.
“Em không thích anh nhíu mày, trông cứ như ông cụ non vậy.” Diệp Ninh cố ý trêu chọc anh.
Cố Phong bất đắc dĩ cười cười: “Anh vốn dĩ đã lớn hơn em năm tuổi, nhưng em không được chê anh già.”
“Không già, không già chút nào. Đàn ông ba mươi tuổi như một đoá hoa, huống chi anh còn chưa đến ba mươi tuổi, chỉ có thể coi như một nụ hoa thôi.” Diệp Ninh trêu chọc, làm bầu không khí trở nên vui sướng hơn rất nhiều.
Cố Phong nhẹ nhàng vuốt ve mu bàn tay của cô, dịu dàng hỏi: “Em có cảm thấy khó chịu ở đâu không?”
“Ngoại trừ mấy chỗ bị thương hơi đau ra thì mấy chỗ khác không có vấn đề gì nữa. Nhưng mà như thế cũng tốt, em lại có thể nghỉ ngơi thêm một khoảng thời gian.” Diệp Ninh lại còn cảm thấy có chút vui vẻ.
Nhưng mà không bao lâu sau cô lại nghĩ đến tên điên Mục Văn Hạo kia, biểu cảm cũng dần trở nên nặng nề nghiêm túc.
“Mục Văn Hạo đâu? Anh ta thế nào?”
Tuy rằng hiện tại nhắc đến người này sẽ rất mất hứng, nhưng mà cô vẫn cứ nhịn được muốn biết.
Cố Phong chỉ mới nghe được cái tên của Mục Văn Hạo thôi, đáy mắt đã hiện lên chút ám u tối tăm.
“Anh ta đã bị bắt, hơn nữa lần này sẽ không thể chạy thoát được nữa.”
“Không thể chạy thoát?”
TBC
Nếu chỉ là vì chuyện của cô, chỉ e là cho dù muốn xử tội Mục Văn Hạo thì cũng sẽ không giam giữ được quá lâu
Hiện tại cô đã không còn bất cứ tình nghĩa hay kiêng dè gì với Mục Văn Hạo nữa.
Nhưng mà giây tiếp theo Cố Phong đã lập tức đánh bay nỗi lo lắng này của cô: “Thật ra trong hai năm qua anh và sở trưởng Lữ vẫn luôn tìm kiếm chứng cứ phạm tội của Mục Văn Hạo, nếu không có chuyện này thì mấy ngày tới sở trưởng Lữ cũng sẽ tiến hành bắt giữ anh ta.”
Diệp Ninh thật sự có chút kinh ngạc, nghe ý của Cố Phong nói thì anh đã tìm kiếm ra được chứng cứ phạm tội của Mục Văn Hạo rồi.
Loại người như Mục Văn Hạo chắc chắn không phải người trong sạch gì, một khi bị bại lộ thì chắc chắn sẽ rơi vào vực sâu không thể nào ngóc đầu dậy được nữa.
Chỉ có điều cô không ngờ rằng ngày này sẽ đến nhanh như thế.
Có lẽ vận mệnh đều đã được quyết định từ trước rồi.