Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 1521
Cập nhật lúc: 2025-03-28 08:00:48
Lượt xem: 8
Diệp Ninh đang hôn mê cảm nhận dường như có người nào đó đang vuốt ve gương mặt của mình, bên tai cũng vang lên tiếng nói chuyện.
Tiềm thức dâng lên cảm giác nguy hiểm làm cô muốn cố gắng tỉnh táo lại.
Cô không biết mình giãy dụa bao lâu, cuối cùng ý thức cũng dần dần quay trở về.
Ngay khoảnh khắc cô mở to mắt ra, tiếng nói của Mục Văn Hạo cũng chui vào tai cô.
“Tỉnh rồi?”
Tầm nhìn của Diệp Ninh ngay từ đầu còn hơi mờ ảo, dần dần có tiêu cự rõ ràng, cuối cùng cũng nhận ra người trước mặt.
“Tại sao lại... là anh?”
Giọng nói của cô khàn đặc, phản ứng đầu tiên chính là muốn đứng lên.
Nhưng mà cơ thể của cô lại mềm như bông, không có chút sức lực nào.
Giờ phút này cô cũng ý thức được tình cảnh của chính mình, ánh mắt trở nên vô cùng sắc bén.
“Anh làm gì tôi đó?”
Anh ta còn dám bắt cóc cô ngay giữa đường, anh ta đã bất chấp tất cả đến nước này rồi sao?
Ánh mắt của Mục Văn Hạo khi nhìn về phía cô dịu dàng như sắp nhỏ nước, không thèm che giấu t.ì.n.h d.ụ.c đối với cô.
“Đừng sợ, sao tôi nỡ làm gì em chứ.”
Diệp Ninh giãy dụa muốn đứng lên, trạng thái hiện tại làm cô cảm thấy nguy hiểm chưa từng có.
“Nơi này là chỗ nào?”
Nơi này rõ ràng không phải là Hồng Hải, càng không phải là nhà của Mục Văn Hạo, mà là một hoàn cảnh vô cùng lạ lẫm.
Mục Văn Hạo cười nói: “Đây là nơi mà sau này chúng ta sẽ sinh sống với nhau.”
Toàn thân Diệp Ninh đều đắm chìm trong cơn lo sợ, vô tình phát nát ảo tưởng của anh ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1521.html.]
“Chúng ta sẽ không bao giờ sống chung với nhau!”
“Sao lại không được chứ, không phải hiện tại em đang nằm trên giường của chúng ta sao?” Mục Văn Hạo đắc ý nói, trên mặt lộ ra vẻ thỏa mãn từ trước đến nay chưa từng có.
TBC
Anh ta vươn tay về phía Diệp Ninh, muốn sờ mặt cô.
Diệp Ninh phản ứng vô cùng kịch liệt, xoay đầu đi, cảm giác vô cùng chán ghét và buồn nôn.
“Mục Văn Hạo, anh tỉnh táo lại một chút có được không! Tôi không thích anh, anh chấp nhất như thế sẽ chỉ tự mình hại mình mà thôi!”
Hiện tại cô cũng không dám nói ra lời nói quá kịch liệt kích thích tên điên này.
Tay của Mục Văn Hạo khựng lại giữa không trung, cũng không thu tay lại.
“Nhưng mà tôi cứ thích em, vậy bây giờ phải làm sao đây? Tôi đã thử rồi, Diệp Ninh, tôi thật sự thử rồi. Tôi muốn buông bỏ em, nhưng mà tôi không làm được.”
Từ trước đến nay anh ta chưa bao giờ yêu một người phụ nữ nào như bây giờ, cho dù chỉ cần nhìn cô như thế cũng đã đủ làm anh ta cảm thấy thỏa mãn và vui vẻ rồi.
Diệp Ninh đã biết trước là mình không thể nào thuyết phục được anh ta, nếu không thì cũng sẽ không có cục diện như bây giờ.
“Mục Văn Hạo, anh bình tĩnh lại một chút đo. Cho dù không thể làm người yêu thì chúng ta cũng chỉ có thể làm bạn với nhau...”
“Tôi không cần làm bạn với em! Tôi yêu em, nhất định sẽ không trơ mắt nhìn em chui vào vòng tay của người đàn ông khác! Như thế tôi sẽ điên, thật sự đó Diệp Ninh, tôi sẽ điên!”
Mục Văn Hạo kích động kể ra tình cảm của mình, muốn làm cô động lòng.
Diệp Ninh cực lực làm bản thân bình tĩnh lại, giả vờ khuyên nhủ: “Tôi sẽ không tìm người đàn ông khác, chính ta có thể bình tĩnh từ tốn nói chuyện với nhau một chút.”
Hiện tại cô phải nghĩ cách thuyết phục anh ta, hoặc là cô kéo dài thời gian, chờ đến khi Cố Phong phát hiện cô mất tích, nhất định sẽ nghĩ cách tìm cô.
Hơn nữa cô bị bắt ngay giữa chợ bán thức ăn, chợ bán thức ăn có nhiều người như thế, Cố Phong chắc chắn có cơ hội tìm được cô!
“Tôi biết em đang nghĩ cái gì, nhưng mà tôi khuyên em nên bỏ cuộc đi là vừa. Nơi này là tôi cẩn thận chuẩn bị cho đôi ta, cho dù là Cố Phong thì cũng sẽ không dễ dàng tìm được. Hơn nữa cho dù anh ta có tìm đến, đến lúc đó em cũng đã là người phụ nữ của tôi rồi. Em nói xem, sau khi anh ta nhìn thấy, có khi nào anh ta còn nổi điên hơn tôi hay không?”
Mục Văn Hạo chỉ cần tưởng tượng đến cảnh này là lập tức cảm thấy vô cùng sung sướng.
Cuối cùng Diệp Ninh vẫn sẽ chỉ là của anh ta!