Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 1518

Cập nhật lúc: 2025-03-28 08:00:42
Lượt xem: 5

Lúc này Hà Bân đã đứng phía sau Diệp Ninh rồi.

Diệp Ninh không trả lời mà lại nhạy cảm cảm nhận được gì đó, vừa định xoay người xác định thì Hà Bân đột nhiên nâng tay lên, giơ tay lên đập mạnh vào cổ của cô.

Cô thậm chí còn chưa kịp phản ứng gì, chỉ cảm thấy đầu đau nhói, hai mắt tối sầm hoàn toàn ngất đi.

Hà Bân lập tức ra tay, ôm lấy bả vai của cô.

Sắc mặt của Mộng Kiều Nhụy còn khó coi hơn cả gương mặt đang hôn mê của Diệp Ninh.

“Hà Bân, sao anh lại dám...”

Dám đánh người ngay tại chợ bán thức ăn người đến người đi như thế chứ!!

Tất cả mọi người đều không ngờ đến Hà Bân lại có hành vi điên cuồng như thế, đến cả Diệp Ninh cũng vậy.

Xung quanh đã bắt đầu có người nhìn về phía bọn họ.

Hà Bân hoàn toàn không thèm để ý những thứ này, mục tiêu của anh ta chỉ là hoàn thành mệnh lệnh của Mục Văn Hạo.

Thậm chí anh ta còn không thèm trả lời Mộng Kiều Nhụy, trực tiếp bế Diệp Ninh đã hôn mê lên, dưới ánh nhìn chăm chú của bao người, nhanh chóng đi ra ngoài!

“Điên rồi! Anh điên thật rồi! Anh muốn c.h.ế.t thì cũng đừng liên lụy tôi! Một đống người nhìn thấy chúng ta như thế, anh cho rằng chúng ta có thể giấu được bao lâu hả? Cho dù bọn họ không quen biết anh, nhưng chỉ cần miêu tả lại gương mặt của tôi, Cố Phong sẽ lập tức đoán ra được Diệp Ninh đã bị ai bắt đi ngay!”

Trong xe, cảm xúc của Mộng Kiều Nhụy không chỉ không bình tĩnh lại, ngược lại càng thêm sốt ruột bất an hơn.

Hà Bân nhìn thẳng về phía trước, lái xe nhanh chóng chạy trên đường.

“Ông chủ chỉ bảo chúng ta dẫn Diệp Ninh qua đó, nhưng chắc chắn không phải là dùng biện pháp này. Anh nghe lời tôi, hiện tại thả Diệp Ninh xuống thì vẫn còn kịp đó!”

Mộng Kiều Nhụy liên tục thúc giục, trừ phi Mục Văn Hạo và Hà Bân chán sống rồi, nếu không thì tại sao lại có thể làm việc không chút kiêng dè như thế chứ?!

Hà Bân hoàn toàn không thèm để ý, anh ta là người duy nhất biết Mục Văn Hạo muốn làm cái gì, chỉ cần gạo nấu thành cơm, Diệp Ninh trở thành người phụ nữ của Mục Văn Hạo, vậy cho dù cô có căm hận như thế nào thì cũng chỉ có thể quyết định nhẫn nhịn.

TBC

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1518.html.]

Cũng chính vì như thế, cho nên anh ta mới dám ra tay ngay giữa đường như thế!

Lúc này Diệp Ninh đang hôn mê lại khẽ nhúc nhích, có dấu hiệu sắp sửa tỉnh lại.

Nhịp tim của Mộng Kiều Nhụy đập còn nhanh hơn cả trống: “Cô ấy sắp tỉnh rồi!”

Cô ta cho rằng Hà Bân sẽ kiêng dè bất an, nhưng mà không ngờ rằng anh ta lại trực tiếp lấy ra một cái túi, quăng lên người Mộng Kiều Nhụy.

“Trong cái khăn này có thuốc mê, bịt lên miệng cô ta, vài giây sau cô ta sẽ hôn mê lần nữa.”

Mộng Kiều Nhụy đổ mồ hôi lạnh liên tục, đến cả thứ này mà anh ta cũng đã chuẩn bị luôn rồi à?

Hà Bân thông qua kính chiếu hậu để ý đến trạng thái của Diệp Ninh, thúc giục nói: “Nhanh lên!”

Mộng Kiều Nhụy run run rẩy rẩy lấy một cái khăn tay từ trong túi ra, trong nháy mắt này cô ta có chút do dự.

Hiện tại cô ta biết rất rõ, nếu cô ta thật sự làm chuyện này, vậy thì sẽ không còn đường lui nào nữa.

Hơn nữa hành vi này của Hà Bân rõ ràng là đang tự tìm đường chết!

Mí mắt của Diệp Ninh bắt đầu run rẩy, có khả năng tỉnh lại bất cứ lúc nào.

Mộng Kiều Nhụy cầm khăn tay giống như cầm thứ gì đó nặng ngàn cân vậy.

Hình như Hà Bân đã nhận ra sự rối rắm của cô ta, chỉ nói một câu đã buộc cô ta phải đưa ra sự lựa chọn cuối cùng.

“Ông chủ đã căn dặn, nếu hôm nay không thể dẫn cô Diệp đi thì bảo tôi xử lý cô.,”

Mặt mày Mộng Kiều Nhụy trắng bệch, Mục Văn Hạo muốn g.i.ế.c c.h.ế.t cô ta có lẽ cũng dễ dàng như bóp c.h.ế.t một con kiến.

Ngay lúc Diệp Ninh sắp sửa tỉnh lại, cô ta không dám do dự nữa, dùng khăn tay bịt kín mặt của Diệp Ninh.

Diệp Ninh bắt đầu giãy dụa kịch liệt, nhưng cũng chỉ có thể giãy dụa chừng bốn năm giây, sau đó lại chìm vào trong hôn mê lần nữa.

Chờ đến khi làm xong hết những việc này rồi, Mộng Kiều Nhụy cũng mất sạch sức lực, rõ ràng cô ta đã hoàn thành nhiệm vụ mà Mục Văn Hạo dặn dò, nhưng trong lòng không chỉ không bớt lo lắng, ngược lại càng lúc càng bất an hơn.

Loading...