Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 1506
Cập nhật lúc: 2025-03-28 06:39:28
Lượt xem: 9
Trịnh Hồng Xương đương nhiên cũng biết chuyện đoàn văn công bị cải cách, nhưng mà ông ấy cũng không rõ anh nói như thế là có ý gì.
“Cho nên?”
“Cho nên chúng tôi muốn phục hôn trước khi cô ấy đi sang bên đó.”
Cố Phong trông có vẻ như đã có tính toán từ trước, nhưng thật ra bắt đầu từ tối hôm qua đến bây giờ đã bắt đầu cảm thấy vô cùng căng thẳng.
Anh còn cho rằng Trịnh Hồng Xương sẽ nói gì đó, nhưng mà không ngờ rằng ông ấy lại trực tiếp vung tay lên nói.
TBC
“Được rồi, trong đoàn sẽ nhanh chóng xử lý.”
“...”
Ông ấy trả lời dứt khoát như thế, dứt khoát đến mức Cố Phong cảm thấy Trịnh Hồng Xương đang có lệ với anh.
“Còn có việc gì sao?” Trịnh Hồng Xương thấy anh còn đứng tại chỗ không nhúc nhích, hỏi.
Cố Phong lập tức hoàn hồn: “Báo cáo đoàn trưởng, không có việc gì nữa.”
“Vậy cậu đi ra ngoài đi.” Trịnh Hồng Xương nói.
Cố Phong thật sự không có lý do gì để ở lại nữa, chỉ có thể nhanh chóng rời đi.
Chờ đến khi ra khỏi phòng rồi, anh vẫn không thể xác định được rốt cuộc Trịnh Hồng Xương có ý gì?!
Mấy ngày tiếp theo đó, Diệp Ninh hiếm khi mà trở nên rảnh rỗi hơn.
Bởi vì hiện tại đang là lúc điện ảnh được săn đón nhiều nhất, trừ khi thật sự cần thiết, nếu không cô gần như đều ở trong đại viện của quân khu.
Bình thường cô đều nhờ Vương Kim mua đồ ăn và mấy đồ dùng sinh hoạt bình thường đến cho cô.
Cô giống như một người quân tẩu bình thường, nấu nướng, xử lý việc nhà, buổi tối lại chờ Cố Phong đến ăn cơm, sống một cuộc sống bình tĩnh lại bình thản chân chính.
“Diệp Ninh, hôm nay chúng tôi đi xem bộ điện ảnh của cô, phim hay thật đó!”
Mấy ngày qua, cô cũng đã dần quen thuộc với những người thân của quân nhân, hơn nữa nhanh chóng trở thành trung tâm của nhóm phụ nữ này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1506.html.]
Ở trong đại viện này, có một ít quân tẩu có công việc, nhưng chỉ có một mình Diệp Ninh là siêu sao nổi tiếng.
Hơn nữa sau khi thân thiết với nhau hơn, bọn họ cũng phát hiện Diệp Ninh không hề lạnh nhạt khó tiếp cận như những người bên ngoài đồn thổ, đương nhiên là đều rất thích tiếp xúc với cô.
“Diệp Ninh, cô ký tên cho tôi được không. Tiểu Mãn nhà tôi năm nỉ tôi rất nhiều lần, nói là mấy đứa bạn cùng lớp với con bé đều rất muốn xin chữ ký của cô.”
“Đương nhiên là được rồi.” Diệp Ninh nghe được yêu cầu của người phụ nữ kia, đồng ý vô cùng dứt khoát.
Mấy người xung quanh cô nghe thế cũng không giữ được bình tĩnh nữa, vội vàng nịnh nọt cô.
Diệp Ninh gần như đáp ứng hết toàn bộ yêu cầu của bọn họ.
Cho nên khi Cố Phong đến đây, nhìn thấy cô đứng ở giữa một đám phụ nữ vừa nói vừa cười, anh lại cảm thấy có chút xa lạ.
“Doanh trưởng Cố đã về rồi à!”
Mọi người cười tươi rói chào hỏi với anh.
Cố Phong gật đầu, coi như là trả lời.
Diệp Ninh lại trò chuyện đơn giản với mấy người kia vài câu, sau đó cùng Cố Phong đi về nhà.
“Hôm nay em làm cá hố, là chị Tôn dạy em, lát nữa anh nếm thử xem.”
Diệp Ninh hưng phấn nói, mấy ngày nay cô rảnh rỗi nhàm chán, học không ít tay nghề nấu nướng của mấy hàng xóm xung quanh.
Tuy rằng không đến mức tinh vi, nhưng đã tốt hơn miếng bò bít tết không thể nào nuốt nổi kia rất nhiều.
“Mấy ngày nay em hay đi trò chuyện với bọn họ nhỉ.”
Cố Phong nói một cách khẳng định, trước kia chưa bao giờ nhìn thấy cô thân thiết với ai như thế bao giờ.
“Đúng vậy, hơn nữa còn có hiệu quả rất tốt.” Diệp Ninh vừa bày chén đũa vừa nói.
Cố Phong không hiểu ra sao hỏi: “Hiệu quả là sao?”
“Không lẽ anh không nhận ra em đang cố gắng kết thân với bọn họ sao?” Diệp Ninh dồn toàn bộ lực chú ý lên bàn cơm, cô muốn rửa lại mối nhục xưa về phương diện nấu nướng này mới được.