Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 1500

Cập nhật lúc: 2025-03-28 06:39:15
Lượt xem: 17

Giang Húc Đông dở khóc dở cười, anh ấy mới nói ngày hôm qua thôi, sao có thể không giữ lời được chứ.

“Cô cứ nói đi, chuyện gì?”

Đây là lần đầu tiên Diệp Ninh có chuyện muốn nhờ anh ấy, cho nên vẻ mặt của anh ấy cũng có vẻ vô cùng nghiêm túc.

“Tôi muốn nhờ anh nói với cha của anh, về chuyện tôi và Cố Phong phục hôn đó.”

Diệp Ninh vào thẳng chủ đề, cha của Giang Húc Đông chính là thủ trưởng tối cao của quân khu Đông Bắc. Nếu ông ấy đồng ý, vậy chuyện phục hôn chắc chắn sẽ không có bất cứ vấn đề gì nữa.

Ngày hôm qua cô cũng đã có ý định như thế rồi, hơn nữa lúc trước cũng từng nghĩ đến.

Giang Húc Đông hơi sửng sốt, trong khoảng thời gian ngắn cũng không kịp phản ứng lại.

Diệp Ninh tiếp tục nói: “Lần thầm tra chính trị trước đó xuất hiện một ít vấn đề, nhưng mà hiện tại tôi đã giải quyết xong mấy vấn đề này rồi. Cố Phong sẽ nhanh chóng nộp báo cáo xin phục hôn của hai chúng tôi. Tôi muốn giải quyết chuyện này trước khi mình bị điều đến đoàn văn công Tây Nam.

Giang Húc Đông đã hiểu ý của cô ấy, không hề do dự nói: “Được, không thành vấn đề. Tôi sẽ nói với cha của tôi.”

Diệp Ninh không ngờ anh ấy sẽ đồng ý dứt khoát như thế: “Vậy tôi cảm ơn anh trước.”

“Không cần cảm ơn tôi. Vậy tôi cũng chúc cô và Cố Phong có thể trăm năm hạnh phúc, răng long đầu bạc trước luôn.” Giang Húc Đông thật lòng chúc phúc hai người bọn họ.

Diệp Ninh vui vẻ, nhịn không được trêu ghẹo: “Lời chúc này đúng là có hơi sớm, nhưng mà tôi nhận lấy trước.”

“Còn có chuyện gì không? Nếu không có thì tôi cúp máy trước.” Giang Húc Đông xác định lại với Diệp Ninh.

“Không còn chuyện gì nữa rồi, tạm biệt anh Giang.”

“Tạm biệt.”

Ngay khoảnh khắc Giang Húc Đông buông ống nghe xuống, giống như cũng buông xuống chấp niệm nào đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1500.html.]

“Húc Đông, là Diệp Ninh gọi điện thoại đến hả.

Lúc này Giang Phong Lâm đang ngồi ở bên cạnh, tuy rằng anh ấy không nghe trong điện thoại nói cái gì, nhưng mà nhìn biểu cảm lúc nãy của Giang Húc Đông, ngoại trừ Diệp Ninh thì không còn người nào khác.

Giang Húc Đông gật đầu nói: “Cô ấy nhờ em đi tìm cha nói đỡ cho cô ấy chuyện phục hôn với Cố Phong.”

TBC

Biểu cảm của Giang Phong Lâm lập tức trở nên phức tạp: “Vậy mà em cũng đồng ý?”

Anh ấy thật sự không thể hiểu nổi Giang Húc Đông, rõ ràng là thích người ta muốn chết, không theo đuổi thì cũng thôi, bây giờ lại còn đồng ý giúp người ta phục hôn nữa.

Phải là người có tư tưởng cao thượng đến mức nào mới có thể làm được chuyện này chứ?!

“Thật ra lúc trước bọn họ cũng không muốn ly hôn, vốn dĩ đã có thể phục hôn một cách thuận lợi rồi, nhưng lại cứ bị người khác ngăn cản mãi.”

Nói đến đây, trong giọng nói của Giang Húc Đông theo bản năng trầm đi rất nhiều.

Tối hôm qua anh ấy đã suy nghĩ cẩn thận, đã nghĩ thông suốt rất nhiều chuyện.

Mấy ngày trước đó tai tiếng của Diệp Ninh và Mục Văn Hạo bị lan truyền khắp nơi, có lẽ là vì muốn ngăn cản không cho Diệp Ninh phục hôn với Cố Phong.

Trong chuyện này rất có khả năng còn có Ngô Hàm Nhu nhúng tay vào.

Cho nên ở sự kiện này, anh ấy nhất định phải giúp Diệp Ninh!

“Mấy lời em nói anh đều không muốn nghe, chuyện này thì liên quan gì đến em chứ?” Giang Phong Lâm vẫn muốn khuyên anh ấy nên ích kỷ một chút, để tránh cho sau này nhớ đến anh ấy sẽ cảm thấy hối hận.

“Em sẽ nói chuyện này với cha, để cha giúp đỡ bọn họ.” Giang Húc Đông rõ ràng là đã quyết định rồi.

Giang Phong Lâm hận sắt không thành thép: “Em giúp người ta hoàn thành nguyện vọng, vậy ai giúp em đây? Với lại, không phải từ trước đến nay em chưa bao giờ nhờ chú làm chuyện gì sao? Hiện tại lại vì Diệp Ninh, có xứng đáng không?”

Đáy mắt Giang Húc Đông lại lộ ra chút ý cười dịu dàng, vô cùng khẳng định nói ra hai chữ: “Xứng đáng.”

Giang Phong Lâm thật sự là hết nói nổi, vô cùng khoa trương mà cảm thán: “Hết thuốc chữa, đúng là hết thuốc chữa thật rồi. Ai có thể ngờ được nhà họ Giang lại ra đời một người tình thánh giống như em chứ.”

Loading...