Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 1450

Cập nhật lúc: 2025-03-27 06:28:45
Lượt xem: 12

Gương mặt Chu Giai Bội tràn ngập nụ cười, vui vẻ chào hỏi với Diệp Ninh.

“Chị dâu, chào buổi sáng.

Sau đó cô ấy cũng không quên Vương Kim.

“Anh Vương, chào buổi sáng.”

Cô ấy chủ động mở cốp xe ra, bỏ hành lý vào, sau đó đi lên xe.

Vương Kim dùng khóe mắt nhìn thoáng qua bóng dáng Chu Giai Bội ở trong gương.

Trạng thái của cô nhóc này chẳng khác gì bình thường, giống như chuyện cưỡng hôn mấy hôm trước chưa từng xảy ra.

TBC

“Chị dâu, em còn sợ là mới sáng sớm chị đã khởi hành đi mất rồi đó.”

Diệp Ninh hỏi: “Là đạo diễn Trương thông báo gọi em đi sang đó luôn sao.

Nụ cười trên mặt Chu Giai Bội thoáng cương lại, sau đó có chút chột dạ gật đầu: “Ừ.”

Thật ra là cô ấy tự tranh thủ cơ hội được đi, muốn tranh thủ rèn sắt khi còn nóng, tận dụng thêm nhiều cơ hội ở cùng với Vương Kim.

Diệp Ninh cũng không hỏi tiếp nữa, ra hiệu cho Vương Kim mau lái xe.

Ba người cùng nhau khởi hành lên kinh thành.

Cùng lúc đó, Lâm Thanh vừa mới đến đoàn văn công cũng nhận được một cú điện thoại.

Không biết người trong điện thoại nói cái gì, từ lúc bắt đầu nghe máy đến khi cúp điện thoại, sắc mặt của chị ấy vẫn luôn vô cùng nặng nề.

Chuyện mà chị ấy không muốn nó xảy ra nhất cuối cùng cũng đã xảy ra...

Bởi vì có Chu Giai Bội đi cùng, khoảng thời gian đi đường cũng không cảm thấy quá nhàm chán.

Đi được một nửa đoạn đường, bọn họ vào thành thị đi ngang qua nghỉ ngơi nửa tiếng đồng hồ, sau đó lập tức khởi hành.

Đến gần chiều tối, xe mới chạy đến kinh thành.

Lần cuối cùng cô đến đây là hai ba tháng trước, cho nên cũng không cảm thấy quá xa lạ.

Diệp Ninh bảo Vương Kim lái xe đến căn nhà mà cô đã mua.

Bên kia yên lặng, bọn họ vào đó ở cũng không có vấn đề gì, còn tiện hơn ở nhà nghỉ rất nhiều.

Lúc gần đến nhà của cô, mấy người Diệp Ninh nhìn thấy có một chiếc xe hơi đậu ở trước cửa nhà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1450.html.]

Để bảo đảm an toàn, Vương Kim trực tiếp đạp phanh xe, dự định đi xuống sang bên đó xem thử là có chuyện gì.

Lúc này Diệp Ninh lại nhìn thấy một bóng người đang đứng ở bên cạnh xe.

“Vương mập, là người quen, anh cứ lái xe qua đó đi.”

Người đang đứng chờ không phải ai khác, mà chính là Lý Tử Hằng của nhà xuất bản ảnh âm kinh thành.

Lý Tử Hằng nhìn thấy có xe chạy đến, cũng duỗi dài cổ nhìn.

Khi nhìn thấy Diệp Ninh từ trên xe đi xuống, anh ta lập tức lộ ra nụ cười sung sướng.

“Diệp Ninh, nếu cô còn chưa đến thì tôi còn định đi báo công an nữa đó.”

Anh ta vừa nói vừa quan sát kỹ lưỡng trạng thái của cô.

“Chủ nhiệm Lý, anh nói quá rồi đó. Anh ở đây chờ lâu lắm rồi sao?”

Đúng là Diệp Ninh có báo trước với bọn họ là hôm nay cô sẽ đến kinh thành, nhưng mà cũng không nói rõ thời gian chính xác.

Lý Tử Hằng cười nói: “Cũng không quá lâu, khoảng hai tiếng đi.”

“Lâu vậy à? Anh có chuyện gì gấp sao?” Diệp Ninh lập tức hỏi.

Lý Tử Hằng lại lắc đầu: “Cũng không có chuyện gì quá sốt ruột, nhưng phải nhìn thấy cô thì mới yên tâm được.”

Hiện tại nhà xuất bản thật sự là trông mòn con mắt với Diệp Ninh.

Biết hôm nay Diệp Ninh sẽ đến kinh thành, mới sáng sớm Tiền Siêu đã thúc giục anh ta, nhất định phải gặp được Diệp Ninh.

Tuy rằng anh ta nói như thế, nhưng Diệp Ninh biết anh ta chắc chắn có việc khác, nếu không thì hiện tại là tháng chạp thời tiết rét lạnh, anh ta cũng không đến mức đứng ở đây chờ đợi suốt hai tiếng đồng hồ.

“Đi vào nhà trước đi.”

Diệp Ninh lấy chìa khóa, mở cửa ra.

Trong nhà không có người ở nhưng cũng không có vẽ lộn xộn, cực kỳ sạch sẽ ngăn nắp.

Đây là lần đầu tiên Vương Kim và Chu Giai Bội đến nơi này, cực kỳ tò mò với căn nhà này.

Bốn người vào phòng, bếp lò bên trong nhà còn đang cháy, hơi ấm ập thẳng vào mặt.

“Diệp Ninh, nơi này còn có người khác ở sao?”

Không chỉ có Vương Kim nghĩ như thế mà đến cả Chu Giai Bội và Lý Tử Hằng cũng nghĩ như thế.

Diệp Ninh giải thích: “Tôi đã nhờ đạo diễn Trương rồi, tìm người tới dọn dẹp sửa sang lại.”

Loading...