Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 1435
Cập nhật lúc: 2025-03-27 06:28:14
Lượt xem: 5
“Oẹ!”
Chu Giai Bội ở trong phòng vệ sinh nôn thốc nôn tháo.
Chuyện duy nhất Diệp Ninh có thể làm chính là vuốt lưng cho cô ấy.
Chờ đến khi cô ấy nôn hết tất cả mọi thứ trong dạ dày ra rồi, mới lảo đảo đứng lên lần nữa.
“Chị dâu, chị nói coi có phải Vương Kim cố ý trốn tránh em hay không?”
Mắt Chu Giai Bội đỏ hoe, bị cồn kích thích, cuối cùng cô ấy cũng không khống chế được cảm xúc mất mát của mình.
TBC
“Sao lại thế được chứ, em đừng suy nghĩ quá nhiều.” Diệp Ninh an ủi cô ấy, tuy rằng cô cũng biết đây là sự thật.
Chu Giai Bội giống như cũng nhìn thấy được hi vọng, cố nén làm nước mắt đừng rơi xuống.
“Chị dâu, em chóng mặt quá, chân cũng nhũn ra…”
“Không sao, chúng ta cứ đi từ từ.”
Diệp Ninh đỡ cô ấy đi ra bên ngoài, bữa tiệc sắp sửa kết thúc rồi, chờ đến khi về nhà nghỉ nghỉ ngơi là ổn thôi.
Chu Giai Bội mới đi ra phòng vệ sinh được vài bước, cơ thể đã mềm nhũn ngã xuống bên cạnh.
Diệp Ninh đã cố gắng hết sức để lôi kéo cô ấy rồi, nhưng vẫn không khống chế được mà làm cô ấy ngã xuống.
Lúc này một bóng người cao lớn đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh, nhanh tay lẹ chân từ một bên đỡ lấy Chu Giai Bội.
“Cảm ơn.” Diệp Ninh hơi thở phào nhẹ nhõm, thậm chí còn không nhìn đối phương cái nào, nói cảm ơn xong đang chuẩn bị ôm Chu Giai Bội vào lòng n.g.ự.c của mình.
“Cô là cô Diệp đúng không? Không ngờ chúng ta lại gặp lại nhau nhanh như thế.”
Giọng nam có chút quen thuộc làm Diệp Ninh ngẩng đầu lên, hiện tại cô còn đang đeo khẩu trang, người bình thường không nên nhận ra cô nhanh như thế.
Khi cô nhìn thấy gương mặt đẹp trai đến thái quá của người đàn ông kia, hơi sửng sốt một chút.
Quý Tang?!!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1435.html.]
Tại sao lại trùng hợp như thế chứ?
Diệp Ninh chỉ mất một giây đã ổn định lại tinh thần, hơn nữa bắt đầu đề phòng người đàn ông này.
Quý Tang vẫn cứ đang mỉm cười.
Mi mắt cong cong, đẹp đến sáng ngời.
“Đoàn văn công của các cô cũng đến nơi này ăn cơm soa? Chúng ta có duyên phận thật đó.”
Diệp Ninh có lệ nói: “Cảm ơn anh đã giúp đỡ, chúng tôi đi về.”
Hình như Quý Tang cũng không nhận ra sự lạnh nhạt của cô, tiếp tục nhiệt tình nói: “Các cô ở phòng nào thế? Tôi đưa các cô đi qua đó.”
Diệp Ninh không hề suy nghĩ mà từ chối ngay: “Không cần, tôi tự đi được.”
Quý Tang nhìn về phía Chu Giai Bội đã sắp không đứng thẳng nổi nói: “Cô xem cô ấy như thế này, trừ phi cô kéo cô ấy đi. Hôm nay đoàn văn công của cô cũng giúp tôi, chút chuyện nhỏ không tốn sức gì này cũng không phải vấn đề gì lớn.”
Diệp Ninh còn muốn từ chối, nhưng mà có những người cũng đang đi về phía bên này.
Để tránh bại lộ thân phận, cô không thể chậm trễ được nữa.
“Phòng số hai ở đằng trước.”
Khi Diệp Ninh và Quý Tang cùng nhau đỡ Chu Giai Bội vào trong phòng, một đám thiếu nữ tuổi thanh xuân nhìn thấy Quý Tang lại nổ tung lần nữa.
“Tôi bị hoa mắt rồi sao? Sao lại gặp được anh đẹp trai đi nhờ xe hồi sáng thế?”
“Vậy chắc mắt của tôi cũng hoa mắt luôn rồi. Người đàn ông đẹp như thế, có thể gặp thêm một lần cũng là chuyện cực kỳ hạnh phúc.”
...
Tất cả mọi người trên bàn cơm đều có chút men say, bởi vì quá hưng phấn nên ăn nói chẳng lựa lời chút nào.
Cơ bắp trên mặt Diệp Ninh thoáng run rẩy, tốt xấu gì mấy người bọn họ cũng là người của đoàn văn công, số lượng con trai mà bọn họ gặp được không có một nghìn cũng có tám trăm, có cần thiết làm đến mức này hay không?
Làm người ta cười vào mặt.
Quý Tang cũng bị dáng vẻ làm lố của bọn họ chọc cười, chủ động giải thích: “Tôi trùng hợp đến đây ăn cơm cùng với bạn, ở bên ngoài gặp được hai người bọn họ.”