Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 1411

Cập nhật lúc: 2025-03-27 06:26:34
Lượt xem: 9

Quân khu, sân huấn luyện.

“Phó doanh trưởng Lôi, ngày hôm nay tâm trạng của doanh trưởng chúng ta vui vẻ ghê ha.”

Doanh trại số ba vừa mới hoàn thành huấn luyện xong nghỉ ngơi điều chỉnh, có mấy binh lính đi đến bên người Lôi Vĩnh Minh nói thầm.

Lôi Vĩnh Minh nhìn thoáng qua Cố Phong ở cách đó không xa, sau đó khó hiểu hỏi: “Sao tôi không nhận ra tâm trạng của doanh trưởng đang vui vẻ thế?”

“Thật mà. Bình thường lúc chúng ta huấn luyện, nếu có sai lầm gì doanh trưởng chắc chắn sẽ huấn luyện thêm nữa, nhưng mà hôm nay cũng không có.”

“Đúng vậy. Giọng điệu nói chuyện của doanh trưởng ngày hôm nay cũng không còn lạnh như bằng giống mọi hôm nữa.”

Mấy người bọn họ liên tục phân tích, hơn nữa nghe ra thì cũng rất có lý đó chứ.

“Có sao?” Lôi Vĩnh Minh nhíu mày, nhìn thấy vẻ mặt nhiều chuyện của bọn họ, cố ý nghiêm mặt nói: “Tôi nói nè, mấy thằng ranh các cậu không chịu tập trung vào việc tăng cao thực lực cá nhân, mỗi ngày cứ đi đoán xem doanh trưởng nghĩ cái gì làm chi? Mau biến sang một bên đi! Coi như tôi đi mách đấy nhé!”

Mấy người kia lập tức mếu máo, phó doanh trưởng lật mạnh còn nhanh hơn lật sách nữa đó.

Lôi Vĩnh Minh chờ mấy người kia đi xa, sau đó mới đi về phía Cố Phong.

Cố Phong đang sắp xếp nhiệm vụ tiếp theo đó, cảm nhận được ánh nhìn chăm chú từ bên cạnh truyền đến.

Anh quay đầu, nhìn thấy Lôi Vĩnh Minh đang nhìn chằm chằm vào anh.

“Nhìn cái gì? Trên mặt tôi có hoa à?”

Lôi Vĩnh Minh nhíu mày, lắc đầu.

Cố Phong nói to hơn: “Có chuyện gì thì nói đi!”

Lôi Vĩnh Minh thử hỏi: “Dạo gần đây có phải anh gặp chuyện vui gì không?”

TBC

Không thể nào.

Đơn xin phục hôn của anh còn chưa được thẩm tra chính trị xong, chẳng lẽ là bởi vì mấy ngày nay tai tiếng của Diệp Ninh đã làm sáng tỏ được sao?

Hay là trong doanh có tin vui gì đó?

Cố Phong lộ ra vẻ mặt khó hiểu: “Chuyện vui gì chứ?”

Lôi Vĩnh Minh nhìn thấy phản ứng của anh như thế, nghĩ chắc chắn là do đám nhãi ranh kia nhìn lầm rồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1411.html.]

“Bọn họ nói hôm nay anh rất vui vẻ, cho nên tôi mới hỏi xem có phải anh có chuyện vui gì hay không đó mà.”

Cố Phong đầu tiên là thoáng sửng sốt, sau đó dùng ánh mắt đầy thâm ý nhìn thoáng qua hướng các binh lính nghỉ ngơi.

Xem ra anh huấn luyện chưa đủ nhiều, không ngờ bọn họ còn có sức lực để đi quan sát anh.

“Không phải bình thường tôi cũng như thế sao?”

Lôi Vĩnh Minh gật đầu đồng ý: “Đúng vậy, cái mặt anh vẫn như trái khổ qua thôi.”

“Đồng chí Lôi Vĩnh Minh, phiền anh chú ý cách dùng từ. Gương mặt này của tôi nhìn kiểu gì cũng không tính là khổ qua được đúng không?” Cố Phong vô cùng nghiêm túc mà sửa lại.

Lôi Vĩnh Minh nhịn không được bật cười: “Anh muốn nghe tôi nói thật không?”

Cố Phong dùng sự im lặng để thay cho câu trả lời.

“Anh cũng coi như là đẹp trai đó, nhưng mà mặt lúc nào cũng xụ xuống, làm như thế rất dễ làm cho người ta hoảng sợ bỏ chạy.” Lôi Vĩnh Minh thật lòng nhắc nhở anh, bình thường tốt nhất là nên dịu dàng hiền hòa một chút.

Nhưng mà không ngờ rằng Cố Phong lại nói: “Sợ đến bỏ chạy cũng không sao, chỉ cần Tiểu Ninh không để ý là được rồi.”

Lôi Vĩnh Minh: “...”

Cho nên anh chỉ để ý một mình Diệp Ninh thôi đúng không?

Vậy bọn họ thì sao?

Không biết có phải vì nhắc đến Diệp Ninh hay không, trên mặt Cố Phong lộ ra một chút ý cười.

Hơn nữa còn vừa khéo bị Lôi Vĩnh Minh nhìn thấy, anh ta lập tức nổi da gà đầy người.

“Sao anh lại cười buồn nôn như thế chứ, cho nên cậu và Diệp Ninh có tin vui thật à?”

Cố Phong lập tức khôi phục lại như bình thường, phủ nhận: “Tôi cười lúc nào?”

“Rõ ràng là có cười! Thì ra là có chuyện như thế này à!” Lôi Vĩnh Minh giật mình hiểu ra, cuối cùng cũng hiểu được vấn đề.

Cố Phong không tiếp tục phản bác nữa.

Hiện tại anh chỉ cần kiên nhẫn chờ đợi thêm một đoạn thời gian, chờ tai tiếng ở bên ngoài dần dần biến mất là có thể nộp đơn xin phục hôn lần nữa với trong đoàn.

Có lẽ ngày này sẽ không quá lâu đâu, đương nhiên là đáng để vui vẻ rồi.

Nhưng mà anh lại không ngờ rằng lại có một cơn gió lốc lớn hơn đang lặng yên tiến đến...

Loading...