Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 1399
Cập nhật lúc: 2025-03-26 20:59:01
Lượt xem: 12
Cố Phong nhìn Diệp Ninh đi vào cửa viện gia thuộc.
Anh biết nguyên nhân vì sao Diệp Ninh không cho anh ngủ lại nhà.
Vẻ dịu dàng trên mặt lập tức bị vẻ nghiêm túc thay thế.
Ngày mai mọi chuyện sẽ thay đổi, anh sẽ không để cô chờ đợi quá lâu.
Mà Diệp Ninh có thể cảm nhận rõ ràng được tầm mắt của Cố Phong dõi theo cô, cô không dám quay đầu lại, chỉ có thể bước nhanh hơn, sợ cô sẽ không nhịn được gọi anh đi vào cùng...
Mà ở một bên khác, Vương Kim và Chu Giai Bội không nói tiếng nào, bầu không khí trong xe trở nên vô cùng xấu hổ.
Chu Giai Bội cố ý luôn nhìn ra bên ngoài cửa sổ xe.
Mãi đến khi xe dừng lại trước cửa nhà cô ấy.
“Cảm ơn.” Chu Giai Bội nhanh chóng nói, sau đó mở cửa xe đi xuống.
Vương Kim thì lại có chút kinh ngạc, không ngờ cô ấy còn biết nói cảm ơn nữa đó?
Anh ấy đã đưa cô ấy về đến nhà an toàn, chỉ hi vọng sau này không bao giờ gặp lại cô gái phiền phức này nữa.
Anh ấy đang chuẩn bị đạp chân ga, đột nhiên lại nghe Chu Giai Bội ở trong nhà thét chói tai.
“A!!!”
Gần như chỉ trong tích tắc, Vương Kim đã lập tức lao xuống xe, nhanh chóng chạy vào.
Chờ đến khi anh ấy chạy vào nhà, lập tức nhìn thấy trong phòng cũng không phải chỉ có một mình Chu Giai Bội, mà còn có một người đàn ông đeo mặt nạ che mặt màu đen nữa.
Mà lúc này Chu Giai Bội đang tê liệt ngã xuống mặt đất, hiển nhiên lúc nãy cô ấy vừa mới xung đột kịch liệt với người đàn ông này.
Người đàn ông kia nhìn thấy Vương Kim đi vào, phản ứng đầu tiên chính là lôi Chu Giai Bội từ trên mặt đất lên.
Chu Giai Bội thậm chí không có sức phản kháng nào, một con d.a.o găm sắc bén đã kề sát cổ của cô ấy.
“Không được nhúc nhích! Nếu không tao g.i.ế.c nó!”
Người đàn ông hung dữ uy h.i.ế.p Vương Kim.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1399.html.]
Sắc mặt Vương Kim vô cùng lạnh lùng, nhìn thẳng người đàn ông kia, lên tiếng đáp lại.
“Tôi không nhúc nhích, không được tổn thương cô ấy!”
Anh ấy vừa nói vừa giơ tay lên.
Lại dùng khóe mắt quan sát tình hình bên trong phòng.
Phòng khách vốn dĩ đã rất lộn xộn, hiện tại còn bị lục lọi bừa bộn hơn, ngăn kéo và tủ đều bị mở hết ra, cái túi đen mà người đàn ông cõng sau lưng đã bị nhét đầy.
Vài giây sau, anh ấy âm thầm thu hồi tầm mắt lại.
“Anh trai, anh chỉ là muốn tiền. Anh thả cô ấy, tôi để anh đi.”
Người muốn tiền thì dễ giải quyết nhất, hiện tại chỉ cần bảo đảm Chu Giai Bội an toàn là được, mấy chuyện khác đều không quan trọng.
TBC
Hơn nữa nếu như là ăn trộm bình thường, chỉ cần không kích thích thì người ta cũng sẽ không đả thương người khác.
Toàn thân Chu Giai Bội bị bao phủ trong sợ hãi, rưng rưng nước mắt nhìn Vương Kim, hàm răng run lên lập cập.
“Cứu tôi...”
“Không được nói chuyện!”
Cô ấy vừa mới mở miệng, người đàn ông kia lập tức căng thẳng, mũi đao loáng thoáng đã đ.â.m vào trong làn da của cô ấy.
Mặt mày Chu Giai Bội trắng bệch, hiện tại cô ấy chỉ có thể trông cậy vào Vương Kim, nhưng mà cô ấy không biết Vương Kim có thể cứu cô ấy hay không.
Ánh mắt Vương Kim nhìn về phía mũi đao một giây, lại nói với người đàn ông kia: “Anh thả cô ấy ra, chúng tôi coi như là chưa từng gặp được anh. Nhưng mà nếu anh dám làm cô ấy bị thương, hoặc là g.i.ế.c c.h.ế.t cô ấy, vậy thì tội của anh sẽ lớn hơn rất nhiều. Anh muốn tiền, chúng tôi chỉ cần bình an. Anh có thể rời đi ngay bây giờ, bên ngoài không có ai hết.”
Nói xong, anh ấy chủ động nghiêng người lộ ra vị trí cửa ra vào.
Ánh mắt người đàn ông hơi d.a.o động, hiển nhiên cũng hiểu rõ những lời anh ấy nói.
“Giao hết toàn bộ thứ quý giá của mấy người ra đây!”
Nếu đã như thế này, đương nhiên là có thể lấy được bao nhiêu thứ thì lấy bấy nhiêu rồi.
Vương Kim không nói hai lời, trực tiếp lấy đồng hồ và ví tiền trong túi ra, hơn nữa còn vô cùng phối hợp quăng đến dưới chân gã ta.
Người đàn ông kia thấy anh ấy nghe lời như thế, vô cùng hài lòng, đồng thời cũng cảm thấy tên lùn mập ở trước mặt hoàn toàn không phải là đối thủ của gã ta.