Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 1398
Cập nhật lúc: 2025-03-26 20:58:59
Lượt xem: 8
“Không cần đâu chị dâu, em tự gọi xe về là được rồi.” Chu Giai Bội cũng ngại không muốn đi phiền bọn họ.
“Cũng trễ rồi, để bọn chị đưa em về.” Diệp Ninh kiên trì muốn đưa cô ấy về.
Cố Phong cũng nghĩ như thế.
Vương Kim đã lên xe.
“Chị dâu, hay là chị với anh cứ đi xuống xe trước đi, như vậy sẽ không cần vòng trở lại nữa.”
Sau khi lên xe, Chu Giai Bội chủ động đề nghị, tuy rằng điều này cũng có nghĩa là cô ấy sẽ ở chung với Vương Kim một mình.
Nhưng mà chỉ cần bọn họ đừng ai trêu chọc ai, vậy thì sẽ không có việc gì.
Diệp Ninh dùng ánh mắt hỏi ý kiến nhìn Cố Phong và Vương Kim.
Vương Kim cà lơ phất phơ nói: “Tôi không có ý kiến gì.”
Cố Phong nhìn thấy anh ấy như thế,m rõ ràng là còn đang giận lẫy.
“Vậy giao Giai Bội cho anh, anh không được ăn h.i.ế.p em ấy đó.”
Vương Kim lười biếng đáp cho có lệ: “Bảo đảm sẽ hoàn thành nhiệm vụ.”
Nghe anh ấy nói như thế, Diệp Ninh cũng không kiên trì nữa, chỉ cần bọn họ không cãi nhau là được rồi.
Không bao lâu sau, xe nhanh chóng dừng lại trước cửa viện gia thuộc của quân khu.
Cố Phong và Diệp Ninh xuống xe, nhìn theo xe rời đi.
“Vương Kim và Giai Bội có chuyện gì thế? Bọn họ có thù hằn gì với nhau à?” Cố Phong lập tức hỏi.
Trong giọng nói của Diệp Ninh tràn ngập bất đắc dĩ: “Không tính là thù hằn. Có lẽ Vương Kim có hiểu lầm gì đó với Giai Bội, hơn nữa tối hôm qua Giai Bội uống quá nhiều, nôn lên người Vương Kim.”
“Hả?” Cố Phong hoàn toàn không ngờ rằng sẽ có chuyện này, nhưng mà anh cũng coi như hoàn toàn yên tâm.
Nếu chỉ là nguyên nhân này thì sớm muộn gì cũng sẽ giải quyết hiểu lầm thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1398.html.]
“Em cũng cảm thấy rất kỳ lạ, hai người bọn họ chỉ cần gặp nhau là sẽ cãi nhau giống như con nít vậy, khuyên ai cũng không nghe.” Diệp Ninh tự nỉ non nói chuyện một mình.
Cố Phong hoàn hồn, trên mặt cũng lại mỉm cười.
“Dù sao thì sau này bọn họ cũng không có quá nhiều cơ hội gặp nhau.”
Diệp Ninh gật đầu, sau đó mới ý thức được Cố Phong đã nắm tay cô, chuẩn bị đi vào viện gia thuộc.
Đột nhiên cô nghĩ đến những lời Trịnh Hồng Xương nói lúc trước, đứng yên tại chỗ không nhúc nhích.
“Hiện tại đã khuya rồi, anh mau về đi.”
Cố Phong rõ ràng là hơi sửng sốt, nhìn chằm chằm vào cô không chớp mắt.
Diệp Ninh cũng chỉ là vì muốn tốt cho anh, hiện tại chuyện phục hôn không biết đến bao giờ mới được phê duyệt, bọn họ nhiều nhất cũng chỉ có thể xem như đang trong giai đoạn yêu đương, nếu anh cứ tiếp tục ngủ lại ở nhà của cô, chắc chắn sẽ có rất nhiều lời ra tiếng vào.
Cô không muốn vì chuyện này mà mang đến phiền phức và ảnh hưởng không cần thiết cho Cố Phong.
Dù sao thì thời gian sau này còn dài lắm.
“Em cũng nói hiện tại đã khuya rồi, trên đường còn tối đen nữa, trời lạnh như thế, anh đi về một mình mà em cũng yên tâm sao?” Cố Phong không chỉ không buông tay cô ra, ngược lại còn nghiêm trong nhõng nhẽo với cô.
Diệp Ninh bật cười thành tiếng: “Nếu như anh gặp được người xấu dọc đường, người phải sợ hãi là bọn họ mới đúng chứ?”
Cố Phong thấy lý do này không thể thực hiện được, lại đổi thành lý do khác: “Vậy em nỡ để anh đi về như thế sao?”
Diệp Ninh đúng là không nỡ: “Dù sao thì anh cũng không muốn sinh con với em, ở hay không ở thì cũng như thế thôi.”
Cố Phong lập tức nghẹn họng: “Được rồi. Vậy anh đi về.”
Ngoài miệng thì nói như thế, nhưng lại nắm chặt lấy tay cô không chịu buông.
Diệp Ninh nhận ra anh không nỡ để cô đi, nhón chân hôn nhẹ lên mặt anh.
TBC
“Anh về đi.”
Lúc này Cố Phong mới cảm thấy mỹ mãn buông ra: “Em đi trước đi, anh nhìn em đi vào.”