Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 1378

Cập nhật lúc: 2025-03-26 20:57:40
Lượt xem: 10

Chờ đến khi Diệp Ninh lấy lại tinh thần thì cô đã đi ra ngoài sân rồi.

Cố Phong rõ ràng là có chút căng thẳng và bất an: “Tiểu Ninh, em có bị làm sao không?”

Bọn họ đi vào phòng sách bảy tám phút, rõ ràng không chỉ xem thư thôi.

Diệp Ninh nhìn anh, trong nháy mắt này cô thật sự rất muốn khóc.

Nhưng mà cô vẫn cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình lại.

“Có gì đâu chứ, không lẽ tôi là hồng thủy mãnh thú à?” Tiếng nói đầy khó chịu của Trịnh Hồng Xương ở bên cạnh vang lên.

Thằng nhóc này cái gì cũng tốt, nhưng mỗi lần gặp phải chuyện liên quan đến Diệp Ninh thì sẽ lập tức rối loạn ngay.

Cố Phong vội vàng giải thích: “Đoàn trưởng, tôi không có ý này.”

“Được rồi, trong lòng cậu nghĩ cái gì tôi đều biết rất rõ. Cũng trễ rồi, hai người các cậu mau đi về đi.” Trịnh Hồng Xương đã đạt được mục đích của mình.

Lúc nãy ông ấy chỉ muốn thử tình cảm của Diệp Ninh đối với Cố Phong mà thôi.

Dù sao thì tương lai bọn họ còn phải đối mặt với rất nhiều phiền phức và tình cảnh khó khăn, nếu chỉ có một mình Cố Phong trả giá đơn phương, vậy đoạn tình cảm này cũng sẽ không thể gắn bó quá dài lâu.

Đây cũng là ý đồ của ông ấy khi nói ra sự kiện kia cho Diệp Ninh biết, chủ yếu là vì làm Diệp Ninh càng thêm hiểu được tình cảm của Cố Phong dành cho cô.

Nhưng mà thông qua cuộc nói chuyện lúc nãy, tuy rằng Diệp Ninh cũng không đưa ra câu trả lời rõ ràng, nhưng ông ấy cũng nhận ra được Diệp Ninh rất nghiêm túc đối với đoạn tình cảm này.

Như vậy ông ấy cũng hoàn toàn yên tâm rồi.

Cố Phong lập tức chào tạm biệt ra về, sau đó ra hiệu cho Diệp Ninh đi cùng với anh.

TBC

Trịnh Hồng Xương tiếp tục ngồi xuống loay hoay với mớ cây cỏ trong đình hóng gió.

Mà Cố Phong thì lại nắm tay Diệp Ninh, nhanh chóng đi về nhà.

Bên ngoài không phải nơi thích hợp để nói chuyện, anh muốn biết Trịnh Hồng Xương đã nói với cái với Diệp Ninh ngay lập tức.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1378.html.]

Chờ sau khi vào đến nhà, Cố Phong vừa định mở miệng, Diệp Ninh đã xoay người ôm chầm lấy anh.

Cố Phong trực tiếp ngây người, giây tiếp theo, một ý tưởng không hay lắm dần xuất hiện trong lòng.

Cô đột nhiên khác thường như thế, chắc chắn là đã gặp phải chuyện ấm ức gì đó.

“Có phải đoàn trưởng nói cái gì với em không? Cho dù đoàn trưởng nói cái gì thì em cũng đừng để trong lòng, đó không phải là suy nghĩ của anh!”

Anh ấy sốt ruột trấn an lại đổi lấy một cú đ.ấ.m vào n.g.ự.c của Diệp Ninh.

“Đoàn trưởng Trịnh nói, anh vì muốn kết hôn với em mà có thể không làm lính nữa, đây cũng không phải là suy nghĩ của anh sao?”

“Hả?” Cố Phong ngơ ngác, hoàn toàn không ngờ rằng Trịnh Hồng Xương lại nói chuyện này với cô: “Chuyện này thì anh nghiêm túc.”

“Sao anh lại ngốc như thế chứ.” Diệp Ninh run giọng nỉ non.

Cố Phong siết c.h.ặ.t t.a.y lại: “Anh không ngốc, anh thông minh lắm.”

Cuối cùng Diệp Ninh cũng bị anh chọc cười, đôi mắt đỏ ửng dần dần bình tĩnh lại.

“Ngoại trừ việc này ra thì đoàn trưởng có còn nói gì với em không?” Cố Phong cẩn thận hỏi, lo lắng cô sẽ giấu diếm, cố ý quan sát những biểu cảm nhỏ nhặt nhất trên mặt cô.

Diệp Ninh đương nhiên biết anh đang lo lắng chuyện gì, vô cùng nghiêm túc nói: “Ông ấy bảo em phải trân trọng tình cảm giữa hai chúng ta, còn bảo em phải đối xử tốt với anh, còn thúc giục em nhanh chóng sinh cho anh một đứa con.”

Cố Phong cẩn thận nghe, nhưng mà chờ đến khi cô nhắc đến chuyện sinh con thì biểu cảm lập tức nứt ra.

Mấy câu trước có thể là do đoan trưởng dặn dò thật, nhưng câu cuối cùng bảo đảm là không phải.

Diệp Ninh nhìn thấy vẻ mặt anh thả lỏng lại, cười nhéo nhẹ lên cánh tay rắn chắc của anh.

“Anh không lo lắng nữa rồi đúng không?”

Cố Phong gật đầu, xem ra anh đã lo lắng dư thừa rồi.

Đoàn trưởng không chỉ không có ý định muốn chia rẽ anh và cô mà còn rất ủng hộ cho tình cảm của bọn họ nữa.

Mấy ngày nay Cố Phong vẫn luôn rất căng thẳng lo lắng, hiện tại biết được thái độ của Trịnh Hồng Xương rồi, cuối cùng anh cũng có thể thả lỏng lại.

Loading...