Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 1360
Cập nhật lúc: 2025-03-26 20:56:52
Lượt xem: 8
“Anh... thô tục!” Nhân viên cửa hàng thở hổn hển, cảm thấy mình không nên tiếp tục cãi nhau với loại người này: “Bảo vệ đâu, mau lại đây! Nơi này có người quậy phá kiếm chuyện!”
Cô ta gân cổ lên kêu bảo vệ của cửa hàng bán xe đến, muốn đuổi Vương Kim đi ra ngoài ngay lập tức.
Nếu đổi thành người khác thì có lẽ còn sẽ sợ hãi bảo vệ, nhưng mà đối với Vương Kim mà nói, anh ấy hoàn toàn không để mắt đến mấy tên tép riu này.
Hai phút sau, bốn bảo vệ vây quanh Vương Kim, lập tức biến nơi này thành trung tâm của sự chú ý.
Diệp Ninh hơi híp mắt lại, cô chỉ là muốn mua một chiếc xe mà thôi, không ngờ lại sẽ xảy ra loại chuyện làm cô khó chịu như thế này.
Nhân viên bán hàng hùng hùng hổ hổ ra lệnh: “Đuổi hai người này đi ra ngoài ngay cho tôi!”
Bốn người bảo vệ kia đã chuẩn bị hành động.
Vương Kim đã bắt đầu xoa tay hầm hè.
“Tôi xem ai dám!” Cuối cùng Diệp Ninh cũng mở miệng, vô cùng có khí thế.
Cô chỉ là đến đây mua xe, chứ không muốn kiếm chuyện.
Nhưng mà người cô lo lắng cũng không phải Vương Kim, mà là mấy người bảo vệ và người bán hàng kia.
Bốn người bảo vệ hoàn toàn ngơ ngẩn, bọn họ cũng không dám tùy tiện tiến về phía trước nữa.
Diệp Ninh hoàn toàn không cho nhân viên bán hàng có cơ hội nổi điên nữa, lạnh lùng nói: “Gọi người phụ trách của mấy người ra đây.”
Cô không nói quá to, nhưng lại làm cho người khác không dám cãi lại.
Các nhân viên bảo vệ ngơ ngác nhìn nhau, theo bản năng nhìn về phía người bán hàng.
Bọn họ cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, cho nên cũng không tiện đưa ra quyết định.
Nhân viên bán hàng nghe Diệp Ninh còn đòi gặp người phụ trách, mặt mày âm u đến khó coi hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1360.html.]
Đồng thời cô ta cũng ý thức được hai người đang đứng trước mặt cô ta cũng không phải là hai người nhà quê như những gì cô ta nghĩ.
Dù sao thì loại người kia cũng không có can đảm kêu gào trong cửa hàng bán xe như thế.
“Tôi cảnh cáo mấy người, lập tức rời khỏi nơi này ngay, nếu không đừng trách tôi không khách sáo!”
Cô không có cửa được gặp quản lý đâu!
Đáy mắt Diệp Ninh lộ ra chút không vui, có một vài người cần phải bị xã hội vả vào mặt thì mới biết được trời cao đất rộng là gì.
Cô dùng ánh mắt ra hiệu với Vương Kim.
Vương Kim lập tức ngầm hiểu, nếu cô không có ý định nhịn thì chuyện này dễ xử lý hơn nhiều rồi.
Anh ấy nhìn về phía mấy khách hàng khác cũng đến nơi này xem xe, gân cổ lên nói: “Mọi người mau đến đây mà xem nè! Đây là thái độ phục vụ của cửa hàng bán xe đó, cửa hàng lớn nên khinh thường khách hàng, xe chỉ có thể nhìn không được sờ.
Ngay từ đầu bọn họ cũng đã ồn ào náo loạn không nhỏ rồi, hiện tại anh ấy lại kêu to, không chỉ có người trong cửa hàng bán xe nghe được mà đến cả những người đi ngang qua cửa hàng cũng nhịn không được dừng lại nhìn xung quanh.
TBC
Mặt mày của nhân viên bán hàng vặn vẹo, chỉ thiếu điều nhào lên bịt miệng Vương Kim lại thôi.
Quả nhiên không đợi Vương Kim nói xong, một người đàn ông đã từ trong văn phòng đi ra.
Người đàn ông kia khoảng ba mươi tuổi, mặc áo vest đi giày da.
Chỉ cần nhìn khí thế của anh ta là biết ngay ít nhất anh ta cũng là quản lý của nơi này.
“Chuyện gì thế này?”
Anh ta nhanh chóng đi đến gần, trực tiếp hỏi nhân viên bán hàng.
Nhân viên bán hàng lập tức mất hết khí thế, nhưng mà vẫn cứ giành mách lẻo trước.
Nhưng mà Vương Kim phản ứng nhanh hơn cô ta rất nhiều, anh ấy cướp lời chất vấn một cách vô cùng đương nhiên: “Anh là người phụ trách nơi này đúng không? Người phụ nữ này nói xe của cửa hàng anh chỉ có thể nhìn chứ không được chạm vào đúng không? Xe này làm bằng giấy hả? Hay là mấy người cố ý khinh thường người khác?”
Người đàn ông lập tức nhíu mày, phản ứng đầu tiên là quan sát Vương Kim và Diệp Ninh.