Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ - Chương 1327
Cập nhật lúc: 2025-03-26 07:43:35
Lượt xem: 10
Hai tiếng sau, cuối cùng Mục Văn Hạo cũng bị đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật.
Mặt mày anh ta tái nhợt không còn chút mày, vẫn còn đang hôn mê.
Nhưng mà bác sĩ đã xác định phẫu thuật rất thành công, đã không còn nguy hiểm đến tính mạng nữa rồi.
Lúc nghe được câu nói này, cho dù là Diệp Ninh, Ngô Hàm Nhu hay là những công an ở đây cũng đều thở phào nhẹ nhõm.
Mục Văn Hạo được đưa vào phòng bệnh.
Hiện tại cũng không thể xác định đến bao giờ anh ta mới có thể tỉnh lại.
“Tiểu Ninh, em về nhà trước đi, tối nay để anh ở lại gác đêm.”
Cố Phong nhìn thấy cô tiều tụy, đau lòng.
Diệp Ninh lại kiên quyết muốn ở lại với anh.
Lỡ như nếu Mục Văn Hạo tỉnh lại, nhìn thấy anh ở đó, rất có khả năng sẽ bị kích thích, ăn nói lung tung trước mặt công an.
Cô buộc phải đề phòng một kẻ điên như thế này.
Cố Phong biết cô lo lắng, cho nên cũng không quá kiên trì.
Hai người ngồi trên ghế dài bên ngoài phòng bệnh.
Diệp Ninh yên lặng dựa vào bờ vai của anh, chờ thời gian trôi đi.
Cố Phong vẫn luôn nắm chặt lấy tay cô, ở bên cạnh cô không rời đi dù chỉ một tấc.
Ngô Hàm Nhu cũng không biết đi về từ lúc này, mấy người công an kia thì vẫn tận tâm cương vị công tác của mình, đứng ở cách đó không xa chờ đợi.
Đại khái lại nửa tiếng đồng hồ trôi qua, lại có người đến.
TBC
“Sở trưởng Lữ, sao anh lại đến đây?”
Mấy công an nhìn thấy người đến lập tức lên tinh thần.
Cố Phong cũng nhìn thấy Lữ Đình, khẽ nói gì đó với Diệp Ninh.
Sau đó hai người cùng nhau đứng lên.
“Tình hình thế nào rồi?” Sắc mặt Lữ Đình vô cùng âm u, trực tiếp hỏi.”
Anh ta đã thoát ly nguy hiểm tính mạng, nhưng vẫn còn chưa tỉnh lại. Tình hình hiện tại chúng tôi nhận được chính là người bị hại tự mình hại mình.”
Lữ Đình nghe được nguyên nhân tự mình hại mình cũng không có gì bất ngờ, mà là lập tức đi đến trước mặt Cố Phong và Diệp Ninh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-1327.html.]
Nhìn thấy vết m.á.u trên người Diệp Ninh, anh ấy cũng có chút hoảng sợ.
“Đồng chí Diệp Ninh, cô có sao không?”
Lúc trước bởi vì vụ án của Smith, cho nên Diệp Ninh cũng quen biết Lữ Đình.
Hơn nữa cô cũng biết Lữ Đình khá thân thiết với Cố Phong.
“Tôi không có việc gì.
Lữ Đình âm thầm thở phào nhẹ nhõm, sau đó mới nhìn về phía Cố Phong nói: “Tôi vừa mới nghe được chuyện bên này là lập tức chạy đến ngay, đang yên đang lành sao Mục Văn Hạo lại tự mình hại mình thế?”
“Chắc là anh ta bị điên rồi.” Trong giọng nói lạnh lùng của Cố Phong xen lẫn thêm chút lửa giận.
Lữ Đình ngầm hiểu.
Trong một năm qua, anh ấy và Cố Phong vẫn luôn tìm kiếm chứng cứ phạm tội của Mục Văn Hạo.
Đến tận lúc này cũng chỉ mới tìm được một ít manh mối.
Người đàn ông này giấu rất kỹ, cho dù làm chuyện gì cũng có kế hoạch và sắp xếp vô cùng chu đáo và chặt chẽ.
Chỉ e là lần này anh ta lại muốn lợi dụng chuyện tự mình hại mình để đạt được mục đích không ai biết gì đó.
“Hay là anh và đồng chí Diệp Ninh đi về nghỉ ngơi trước đi, tôi ở lại đây canh chừng là được.”
Cố Phong đương nhiên cũng tin tưởng Lữ Đình, hơn nữa hiện tại Diệp Ninh thật sự cần phải nghỉ ngơi.
“Được rồi, nếu có vấn đề gì thì gọi điện thoại lại cho chúng tôi.”
Lữ Đình gật đầu, trong lòng hai người đều ngầm hiểu lẫn nhau.
Chờ Cố Phong và Diệp Ninh quay về viện gia thuộc của quân khu thì cũng đã là rạng sáng.
Diệp Ninh về nhà, chuyện đầu tiên cô làm chính là tắm rửa thay quần áo.
Mãi đến giờ phút này trong đầu cô vẫn cứ toàn là hình ảnh Mục Văn Hạo tự mình hại mình.
Cốc cốc cốc.
“Tiểu Ninh, em có ổn không?”
Giọng nói lo lắng của Cố Phong từ bên ngoài cửa truyền đến, lúc này cô mới ý thức được mình đã đứng trong phòng vệ sinh một lúc lâu rồi.
Cô nhanh chóng mặc quần áo xong, đi ra ngoài.
Gương mặt Cố Phong đầy vẻ lo lắng, xác nhận lại tình hình của cô.
Cô cố gắng mỉm cười nói: “Xin lỗi, em tắm hơi lâu một chút.”