Vương Quế Hoa và Hạ Đại Dân , cô con gái rượu của , thấy vẻ mặt nghiêm túc của Tiểu Hải Tảo nên họ đành bất đắc dĩ gật đầu.
"Được , , con ngoan, cha ."
"Con gái, cha với con cũng nỡ xa con, con thêm một chút."
Thật Tiểu Hải Tảo thích sự quan tâm của cha , dù đây cũng là đầu tiên cô , đầu tiên gia đình, cha .
Vì , cô tận hưởng cảm giác cha yêu chiều .
Chỉ là cô cũng hiểu rằng, sự yêu thương của cha dành cho phần quá mức.
Dù bây giờ cô cũng là một trưởng thành chứ một đứa trẻ nữa .
Cho nên khi những xa lạ khác thấy cách cha cô đối xử với cô, sẽ vô thức cảm thấy cô là mỏng manh yếu đuối, cần khác chăm sóc, chịu chút khổ cực nào.
Ngay khi Tiểu Hải Tảo đang chuyện với Vương Quế Hoa và Hạ Đại Dân, Nghiêm Chỉ dẫn theo một đám củ cải nhỏ sáu bảy tám tuổi bước .
Một đám như từ trong rừng cây bước , đương nhiên là thu hút bộ sự chú ý của nhóm Tiểu Hải Tảo.
"Xin chào, xin chào, xin hỏi các vị đến đón ạ?"
Địch Nguyên Kiệt cũng là đầu tiên đến đây, hỏi lớn tuổi nhất và trưởng thành là Nghiêm Chỉ.
Nghiêm Chỉ khẽ gật đầu, ánh mắt chị về phía Tiểu Hải Tảo.
"Hạ An Nhiễm? Chị đến đón em gặp sư phụ, thôi."
Nói xong, Nghiêm Chỉ cũng đợi Tiểu Hải Tảo gì rừng cây rậm rạp xanh um.
Còn đám củ cải nhỏ theo Nghiêm Chỉ, khi chúng lè lưỡi trêu Tiểu Hải Tảo thì cũng theo.
Nhìn bộ dạng lạnh lùng khó gần của Nghiêm Chỉ, đám củ cải nhỏ nghịch ngợm phá phách, Hạ Đại Dân và Vương Quế Hoa vốn lo cho Tiểu Hải Tảo, giờ càng lo lắng cho cô hơn.
Tiểu Hải Tảo thấy vấn đề gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-tieu-hoa-yeu-duoc-ca-nha-cung-chieu/chuong-838.html.]
Dù thì cô trời sinh thể cảm nhận cảm xúc của con nên cô nhạy bén nhận Nghiêm Chỉ và đám củ cải nhỏ ác ý gì với .
"Cha , cha yên tâm , con là lớn , một thể chăm sóc cho bản . Cha cứ coi như con quân sự là !"
Tiểu Hải Tảo ôm cha đang nỡ rời xa , sang với Địch Nguyên Kiệt.
"Nguyên Kiệt, cha nhờ đưa về nhé, cảm ơn ."
Sau khi cảm ơn Địch Nguyên Kiệt xong, cô đang định rừng đuổi theo Nghiêm Chỉ.
như nghĩ điều gì đó, cô đầu, với Địch Nguyên Kiệt.
"À đúng , nếu gọi điện cho Lục thì với là nhất định sẽ học tập chăm chỉ theo sư phụ, chăm sóc bản thật , đợi xuống núi, sẽ đến đơn vị thăm !"
Nói xong, Tiểu Hải Tảo mới nhanh chân bước rừng, khuất dạng khỏi tầm mắt của Vương Quế Hoa, Hạ Đại Dân và Địch Nguyên Kiệt.
Ba khu rừng vắng lặng, cuối cùng Vương Quế Hoa và Hạ Đại Dân mới lưu luyến thu ánh , nét mặt thoáng vẻ tiếc nuối.
"Tiểu Kiệt, thôi, phiền cháu đưa hai chúng về."
"Chú dì, phiền ạ, chúng thôi."...
"Sư tỷ, chị theo kịp ạ? Chúng nên dừng chờ chị một chút ạ?"
" đúng , là chúng chờ chị , nếu chị thương, sư phụ nhất định sẽ phạt chúng ."
"Hơn nữa chị trông mong manh yếu đuối, cứ như cần bảo vệ mới sống nổi ."
TBC
"Trên núi vẫn vài loài động vật, tuy chúng chẳng gì uy h.i.ế.p chúng , còn dễ gì xuất hiện mặt , nhưng lỡ lũ thú đó dọa chị gái xinh mỏng manh từ thành phố đến thì đây..."
Ngay khi đám củ cải nhỏ đang líu ríu ngớt vì lo cho Tiểu Hải Tảo, Nghiêm Chỉ cũng phiền đến mức dừng đợi Tiểu Hải Tảo.
Thế nhưng, một cảnh tượng khiến họ thể tin nổi xảy , đó là...