"Cô út ơi, cháu cần học ở thủ đô ạ, nếu cháu đến thủ đô học thì cha cháu thế nào. Ở nhà chỉ còn hai họ, ai sẽ chăm sóc họ lúc về già, họ sẽ cô đơn lắm."
Lý do của Hạ Khiết vốn dĩ cũng coi như hợp lý, thể chấp nhận nhưng những lời cô bé tiếp theo khiến cả nhà họ Hạ kinh ngạc.
"Suất học thể nhường cho em họ con trai của út ạ, , em theo họ nhà , cái gì cũng nhường cho em ..."
Nhìn vẻ mặt ngây thơ của Hạ Khiết, cả nhà họ Hạ đều im lặng.
Vương Quế Hoa tức giận hừ lạnh một tiếng, mặt lộ vẻ lạnh lùng, ánh mắt sắc bén về phía Hạ Kiến Quốc.
"Thằng cả, lời con bé Khiết rốt cuộc là ý gì, cái gì mà con của nhà em trai vợ con mang họ nhà chúng ? Con rõ cho , hôm nay nếu con rõ ràng thì cũng đừng về nữa!"
Thấy nổi giận, trán Hạ Kiến Quốc rịn một lớp mồ hôi lạnh.
Ông thật sự ngờ con gái những lời , càng ngờ nổi giận đến thế.
"Thằng cả, , giấu giếm cha bất cứ điều gì." Hạ Đại Dân cũng hừ lạnh một tiếng, nheo mắt Hạ Kiến Quốc.
Thế là Hạ Kiến Quốc vốn hiếu thuận lời cha , đành chuyện mà vợ ông dặn tạm thời giấu .
"Cha , con... Con và Xuân Phân mấy năm nay vẫn sinh con trai cho nhà , chỉ sinh bốn đứa con gái, nhà mất mặt."
"Cho nên... Cho nên vợ con định nhận nuôi một đứa bé trai bên nhà ngoại về con trai nhà . Vừa , nhà em trai Xuân Phân đông con trai, cũng đồng ý cho nhà nhận nuôi đứa con út của họ."
"Đứa bé đó con xem , trắng trẻo mập mạp, mới ba bốn tuổi, gì, nhận về nuôi thì nó chính là con trai nhà ..."
Nói đến đây, Hạ Kiến Quốc vẻ tự tin hơn, dù ông cũng thấy ý kiến tồi, ít nhất cũng giúp ông đứa con trai mà ông luôn mong .
Hạ Kiến Quốc tưởng rằng chi của con trai nối dõi, cha sẽ vui mừng, nhưng điều ông ngờ là khi ông , cả Vương Quế Hoa và Hạ Đại Dân đều hề vui vẻ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-tieu-hoa-yeu-duoc-ca-nha-cung-chieu/chuong-781.html.]
TBC
Thậm chí, chỉ hai vị trưởng bối là Vương Quế Hoa và Hạ Đại Dân vui, mà ngay cả những khác trong nhà họ Hạ mặt ở đó cũng tán đồng với cách của Hạ Kiến Quốc!
"Anh cả, tại nhận con nhà khác con trai? Anh ghét bỏ các cháu gái của em ?"
Người đầu tiên lên tiếng phản đối là Tiểu Hải Tảo, ngay từ những lý do từ chối của Hạ Khiết lúc nãy, cô cảm thấy vui .
Bây giờ Hạ Kiến Quốc , cô càng vui hơn.
Bốn đứa cháu gái của đều như , tại cả còn nhận nuôi con trai nhà khác chứ, điều thật sự khiến Tiểu Hải Tảo gì.
Chẳng lẽ đây chính là tư tưởng trọng nam khinh nữ mà Cô Cô từng ?
"Em út , cả cũng ghét bỏ mấy đứa con gái trong nhà, chỉ là... Anh con trai, luôn cảm thấy ở trong thôn mất mặt..."
"Hơn nữa chị dâu em vì con trai mà sắp phát bệnh ... Anh nghĩ nhận nuôi một đứa con trai, sẽ dễ chịu hơn một chút..."
Thấy vẻ mặt tức giận của Tiểu Hải Tảo, Hạ Kiến Quốc bất đắc dĩ gãi đầu.
Có điều ông còn xong thì Vương Quế Hoa cắt ngang.
"Tốt hơn cái con khỉ!"
Vương Quế Hoa suýt phun cả nước bọt mặt Hạ Kiến Quốc, bà chỉ thẳng mặt ông mắng.
" thấy chỉ cái đám hút m.á.u nhà vợ là thôi! Trước vợ giúp đỡ nhà đẻ nó, vơ vét đồ đạc trong nhà mang về, mắt nhắm mắt mở cho qua thì thôi. Sao hả, bây giờ thấy ở nhà mà lên thủ đô, xa mặt cách lòng, nó quên mất là ai hả? phi!"
Lúc Vương Quế Hoa thật sự tức nổ phổi, bà chỉ cần nghĩ đến việc nếu con trai cả đến, hoặc cháu gái nhỏ những lời đó thì bà ở thủ đô vốn dĩ sẽ chuyện gì xảy ở nhà.