Mặc dù chính cô hiểu rõ, cô năng lực điều khiển thực vật, thể nào thương, cho dù thương, cô cũng nước mắt thần kỳ để chữa khỏi.
Cho nên bất kể thế nào cô cũng sẽ thương.
nhà của cô .
Nhìn vẻ mặt sợ hãi của , cha tuổi trông tiều tụy , bờ môi Tiểu Hải Tảo mím chặt .
"Cha , con sai , con nên để lo lắng cho con như . Sau , con chắc chắn sẽ như nữa..."
Tiểu Hải Tảo nghĩ, cho dù cô cứu , cô cũng nên để nhà lo lắng cho cô như mới .
Nhìn dáng vẻ hiểu chuyện của cô, trong lòng nhà họ Hạ tràn đầy an ủi, cảm thấy Tiểu Hải Tảo thật sự là đứa trẻ nhất đời .
"Con ngoan, con ngoan..."
TBC
Sau khi an ủi nhà họ Hạ một phen, ngoan ngoãn để Vương Quế Hoa kiểm tra cẩn thận cô một , xác nhận bất kỳ vết thương nào, lúc Tiểu Hải Tảo mới thể thoát lấy lời khai.
Thật lời khai cũng gì nhiều, những chuyện cần thì cảnh sát khi bắt Trần Đao Ba và Mã Đức Xuân cũng điều tra gần như xong.
quy trình vẫn thực hiện, vì thế Tiểu Hải Tảo kể một chuyện cô Trần Đao Ba và Mã Đức Xuân bắt cóc.
Không thể , cho dù đây là đầu tiên cảnh sát chuyện Mã Đức Xuân và Trần Đao Ba phát điên nhưng khi họ Tiểu Hải Tảo một nữa, vẫn cảm thấy cực kỳ khó tin.
"Sau khi Mã Đức Xuân và Trần Đao Ba tỉnh , còn gì mà ma dẫn đường, thực vật g.i.ế.c c.h.ế.t bọn họ, quả thực là quá nực ."
" thế, chính bọn họ ăn trái cây thể gây ảo giác, còn cho rằng những ảo giác là thật, thật sự là quá ngu ngốc."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-tieu-hoa-yeu-duoc-ca-nha-cung-chieu/chuong-770.html.]
"Bọn họ bây giờ vẫn khăng khăng rằng ảo giác, còn vết thương ở núi sâu đều do đám thực vật trong núi gây , thật là buồn ."
"Còn , quả thực chính là lời vô căn cứ, cũng giỏi bịa chuyện thật, thực vật thể g.i.ế.c chứ..."
Tiểu Hải Tảo cảnh sát trong đồn cảnh sát bàn tán, là khởi xướng bộ sự việc, cô hề hoảng sợ, vô cùng bình tĩnh cùng nhà rời khỏi đồn cảnh sát.
cho dù rời khỏi đồn cảnh sát, nhà họ Hạ vẫn đang bàn tán về chuyện từ đồn cảnh sát.
"Xì! Còn thực vật g.i.ế.c ! Nếu thực vật thật sự thể g.i.ế.c thì nên g.i.ế.c c.h.ế.t hai tên cặn bã bại hoại !"
Bây giờ Vương Quế Hoa chỉ cần nhắc tới Mã Đức Xuân và Trần Đao Ba là tức đến nghiến răng, hận chịu nổi.
Nếu cảnh sát ngăn cản, khi Vương Quế Hoa ở đồn cảnh sát thấy Trần Đao Ba và Mã Đức Xuân xông động tay động chân, đ.á.n.h cho hai tên côn đồ răng rơi đầy đất.
"Theo thấy, bọn họ vẫn còn quá may mắn ! Chỉ ăn trái cây gây ảo giác chứ trái cây thể độc c.h.ế.t bọn họ!" Hạ Đại Dân cũng hậm hực .
Hạ Kiến Hoa cha tức giận như thì khá bình tĩnh an ủi cha .
"Cha , . Hai tên cặn bã độc c.h.ế.t cũng , bọn họ sẽ nhân dân phán xét, con hỏi cảnh sát , hai gây quá nhiều án mạng, đừng phán một tử hình, phán mười tử hình cũng hết tội, cho nên bọn họ cũng sống bao lâu nữa ."
Nghe lời Hạ Kiến Hoa, Vương Quế Hoa hừ lạnh một tiếng, nghiến răng nghiến lợi .
"Phán tử hình bọn họ là còn quá nhẹ cho họ! Theo thấy, loại cặn bã bại hoại như bọn họ nên xử b.ắ.n cứu sống , cứu sống xử b.ắ.n tiếp! Xử b.ắ.n thêm mấy mới !"
Bây giờ Vương Quế Hoa chỉ cần nghĩ tới hai tên côn đồ bắt cóc con gái cưng nhà , còn hại con gái cưng nhà suýt chút nữa thì mất mạng, trong lòng bà giận sợ.
Nếu hỏi bây giờ Vương Quế Hoa hận ai nhất, bà hận nhất vẫn là Chu Ngọc Dung thì bây giờ đổi thành Trần Đao Ba và Mã Đức Xuân !