Cho nên Nghiêm Vệ Đông tự đào hố chôn chỉ đành đổi cách gọi "tiểu tiên nữ" thành chị dâu.
"Chị dâu..."
Nghiêm Vệ Đông khó xử gọi một tiếng chị dâu, trong giọng mang theo chút tình nguyện.
Dù chị dâu mới mười tám tuổi, thật sự là quá nhỏ!
Tiểu Hải Tảo chẳng quan tâm tình nguyện , khi Nghiêm Vệ Đông gọi cô là chị dâu, Tiểu Hải Tảo vui mừng khôn xiết.
Cảm giác hẹn hò với Lục Tranh trong lòng cô càng thêm chân thực hơn một chút.
"Anh Lục, sẽ nhiều gọi em là chị dâu ?"
Tiểu Hải Tảo nghĩ đến phận của Lục Tranh, trướng còn bao nhiêu binh lính, cô nhất thời phấn khích.
"Ừ, em thích khác gọi em như ?"
Lục Tranh buồn đôi mắt sáng long lanh của Tiểu Hải Tảo, vén lọn tóc trán cô tai.
"Ừm ừm! Như nghĩa là em là bạn gái của ! Hơn nữa những khác cũng sẽ một yêu như em!"
Tiểu Hải Tảo vui vẻ , lúc trong đầu cô bắt đầu suy nghĩ xem khi nào sẽ đến đơn vị của Lục Tranh dạo một vòng để đều cô là bạn gái của Lục Tranh mới !
Nghĩ đến chuyện với tư cách nhà đến đơn vị của Lục Tranh, đột nhiên Tiểu Hải Tảo nghĩ đến...
"Anh Lục, cháu trai lớn nhà em cũng là lính quyền mà. Vậy thằng bé cần gọi em là chị dâu giống những khác chứ nhỉ, em là cô út của thằng bé mà?"
TBC
Nghiêm Vệ Đông bật thành tiếng.
"Ha ha ha, suýt nữa thì quên mất tiểu..."
Nghiêm Vệ Đông nghĩ đến cách xưng hô với Tiểu Hải Tảo bây giờ đổi, vội vàng sửa lời: " suýt nữa thì quên mất chị dâu chúng là cô út của Tuấn Phong ."
"Chị dâu , chị yên tâm , Tuấn Phong chắc chắn vẫn gọi chị là cô út, điều là cách gọi đối tượng của chị đổi thành dượng út ."
Nói xong, Nghiêm Vệ Đông tinh nghịch nháy mắt với Lục Tranh, phá lên ha hả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-tieu-hoa-yeu-duoc-ca-nha-cung-chieu/chuong-769.html.]
Đối với sự trêu chọc của Nghiêm Vệ Đông, Lục Tranh cũng để trong lòng.
lời tiếp theo của Tiểu Hải Tảo thì để ở trong lòng.
"Anh Lục, lâu em gặp Tuấn Phong, thời gian em đến đơn vị của các thăm nhé?"
Tiểu Hải Tảo chớp chớp mắt, đôi mắt lấp lánh Lục Tranh.
Vừa thấy Tiểu Hải Tảo tới đơn vị, mặt Lục Tranh cũng thoáng hiện ý .
"Được, em đến lúc nào, sắp xếp xe đến đón em."
"Vâng !"
Ngay khi Tiểu Hải Tảo đang xe cảnh sát để chạy đến cục Cảnh sát thủ đô, lúc nhà họ Hạ nhận tin tức của cảnh sát, bây giờ Tiểu Hải Tảo vẫn bình an vô sự và cảnh sát đón về, họ lập tức chạy tới cục Cảnh sát.
Dù cảnh sát cũng , chờ khi đón Tiểu Hải Tảo về, còn để Tiểu Hải Tảo lấy lời khai xong mới thể về nhà.
Cho nên nhà họ Hạ vì thấy Tiểu Hải Tảo ngay nên đều canh giữ ở trong đồn cảnh sát chờ Tiểu Hải Tảo.
Vì thế, khi xe cảnh sát mấy tiếng đồng hồ, Tiểu Hải Tảo mới bước xuống xe cảnh sát thấy nhà .
"Con gái ngoan của ! Để xem con thương ." Vương Quế Hoa lao đến như tên bắn, ôm chầm lấy Tiểu Hải Tảo lòng.
Mà những khác nhà họ Hạ cũng đều vây quanh, hốc mắt đỏ hoe Tiểu Hải Tảo, luôn miệng hỏi han quan tâm.
"Con gái, con chịu khổ , cha tới đón con về nhà."
"Em gái, sợ ? Có đau ở ?"
"Cô út, cho phép cô sợ như nữa! Hu hu hu, chúng hùng nữa, cô cháu sợ c.h.ế.t khiếp."
"Cô út, về cô thể như nữa, tuy ý định cứu của cô là nhưng mà cô đừng quên cũng chỉ là một bình thường, nếu cô xảy chuyện gì, cả nhà chúng bây giờ?"
Nhìn trong nhà đau lòng vì , lúc Tiểu Hải Tảo mới nhận , sai .
Cũng cô nên cứu , mà là... Cô nên để nhà lo lắng mới .