"Em đồng ý! Anh Lục, em thích lời tỏ tình của , chúng hẹn hò nhé, chúng là bạn trai bạn gái ."
Tiểu Hải Tảo ngọt ngào ôm cổ Lục Tranh, vui vẻ như một chú mèo con, cô nũng nịu cọ cọ Lục Tranh.
Cô thầm nghĩ, so với bạn 1 của , lời cô tính là tỏ tình ! Quả nhiên bạn 1 của cô luôn là tuyệt nhất!
Cảm nhận Tiểu Hải Tảo trong lòng mật cọ , nghĩ rằng hai bây giờ chính thức hẹn hò, Lục Tranh nở một nụ mãn nguyện.
nhanh, nhận bây giờ bọn họ đang ở giữa thanh thiên bạch nhật, tiện mật như , vì thế ho nhẹ hai tiếng chuẩn một tiếng với Tiểu Hải Tảo, thả cô xuống.
Kết quả... Lục Tranh phát hiện, cảnh sát xung quanh cùng bạn nối khố cùng đều đang tủm tỉm với vẻ mặt hóng chuyện .
"..."
Thôi , dù thả xuống cũng vô dụng, màn tỏ tình giữa và Tiểu Hải Tảo coi như đám thấy hết sạch .
Anh thể tưởng tượng bạn nối khố đắn của chắc chắn sẽ thường xuyên lấy chuyện tỏ tình với Tiểu Hải Tảo để trêu chọc.
Nghĩ đến đây, Lục Tranh vốn luôn bình tĩnh dứt khoát bất chấp luôn, nghĩ nếu tất cả ở bên cạnh chứng kiến quan hệ giữa và Tiểu Hải Tảo, cũng cần kiêng dè, cũng giả vờ nữa.
Thế là Lục Tranh ôm Tiểu Hải Tảo đến một gốc cây chặt ngang, nhẹ nhàng đặt cô xuống.
"Anh Lục, ?" Tiểu Hải Tảo chớp mắt, vô tư lự lắc lư đôi chân trần của .
Bởi vì để diễn kịch nên Tiểu Hải Tảo sớm vứt đôi giày da nhỏ của .
"Em đợi chút, đừng chạy lung tung, cứ đây đợi ." Lục Tranh xoa đầu Tiểu Hải Tảo, dặn dò cô một tiếng chạy .
Nhìn dáng vẻ của Lục Tranh, Tiểu Hải Tảo khó hiểu.
cô cũng lời Lục Tranh, chạy lung tung, mà ngoan ngoãn gốc cây đó, hai tay cô chống cằm, các cảnh sát đang vội vàng chụp ảnh lấy chứng cứ, bận rộn xử lý hậu quả vụ bắt giữ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-tieu-hoa-yeu-duoc-ca-nha-cung-chieu/chuong-767.html.]
Rất nhanh, chỉ một lát , Tiểu Hải Tảo thấy Lục Tranh cầm đôi giày da nhỏ của cô tới.
"Anh Lục, tìm thấy giày của em !"
Tiểu Hải Tảo vui vẻ đôi giày da nhỏ của , mặc dù chuyện tìm giày da chính cô cũng thể nhờ bạn bè thực vật của tìm thấy trong nháy mắt, nhưng khi cô thấy Lục Tranh cố ý tìm giày cho , cô càng cảm thấy vui vẻ hơn.
Nhất là khi tiếp theo cô thấy Lục Tranh quỳ một gối mặt đất, từ trong túi móc một cái khăn tay sạch sẽ, tỉ mỉ giúp cô lau sạch bụi bẩn, cỏ khô và lá cây dính chân giày cho cô.
Động tác trong tay Lục Tranh dịu dàng mà cẩn thận, giống như sợ Tiểu Hải Tảo thoải mái.
Tiểu Hải Tảo Lục Tranh lau chân giày giúp , trong lòng cô chỉ cảm thấy ấm áp.
Cô nghĩ, nếu thế giới đối với cô nhất là nhà, thì sự Lục Tranh dành cho cô lẽ cũng kém nhà cô là bao...
"Anh Lục... Em tự mà..."
Tiểu Hải Tảo ngại ngùng nhỏ giọng lẩm bẩm.
Ngay cả cha đối với cô nhất cũng từng giày cho cô như .
Dù cô cũng lớn thế .
Tiểu Hải Tảo len lén xung quanh, may mà chỗ Lục Tranh tìm khuất một chút, hơn nữa những khác cũng đều đang công việc của họ, ai chú ý tới hai .
"Đi xong ."
Lục Tranh như thấy lời Tiểu Hải Tảo , khi nhẹ nhàng cài quai đôi giày da chân cô xong, dậy, kéo tay Tiểu Hải Tảo, để cô dậy từ gốc cây.
"Tảo Tảo, em chỗ nào thoải mái ?"
Bởi vì nam nữ khác biệt, Lục Tranh cũng tiện kiểm tra xem Tiểu Hải Tảo rốt cuộc thương , cho nên chỉ nhỏ giọng hỏi thăm, trong giọng tràn đầy lo lắng.
TBC