Cho nên cô cũng quá bận tâm mà nghĩ rằng bỏ lỡ thì đợi cuộc thi kiến thức sinh viên đại học quốc thứ hai là .
Đến lúc đó cô cũng chắc chắn sẽ nắm chắc hơn cơ hội vòng chung kết, cố gắng giành top bốn để một suất du học trao đổi theo diện hỗ trợ học phí.
"Cháu cũng tiễn cô út! Dù ngày mai cháu cũng việc gì bận!"
Hạ Hải Yến cũng vội vàng chen , tranh với Hạ Ngọc việc đưa Tiểu Hải Tảo tham gia vòng sơ loại.
Vương Quế Hoa bên cạnh hai đứa cháu gái tranh giành sự ưu ái mặt cô con gái cưng nhà , bà buồn lắc đầu .
"Được , , đừng tranh nữa. Ngày mai cả nhà chúng gì hết, cùng đưa con gái ngoan nhà chúng tham gia vòng sơ loại!"
Nghe Vương Quế Hoa , Tiểu Hải Tảo cảm thấy hình như phô trương quá.
Cô chỉ tham gia vòng sơ loại của một cuộc thi kiến thức thôi, còn đến chung kết, thậm chí vòng bán kết còn bắt đầu nữa là, thế mà cả nhà đưa cô đến trường thi ?
TBC
Tiểu Hải Tảo tưởng tượng cảnh cả nhà cùng đưa thi, chỉ cảm thấy... Hình như khó xử!
"Mẹ, con chỉ tham gia vòng sơ loại thôi, cần cả nhà đưa ạ. Mọi cứ việc của , cần để ý đến con."
Vương Quế Hoa vốn còn định gì đó, kết quả là khi Tiểu Hải Tảo nũng đợi đến lúc bán kết hãy để cùng đưa cô đến trường thi , bà mới miễn cưỡng đồng ý, tổ chức cả nhà cùng đưa Tiểu Hải Tảo tham gia vòng sơ loại nữa.
"Vậy , thì và Tiểu Ngọc cùng con đến đại học Ngoại giao tham gia vòng sơ loại."
Thấy đưa tiễn từ cả nhà giảm xuống còn hai , lúc Tiểu Hải Tảo mới hài lòng gật đầu.
cô hài lòng, còn những chuyên tâm "tranh giành sự ưu ái" hài lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-tieu-hoa-yeu-duoc-ca-nha-cung-chieu/chuong-676.html.]
"Bà! Sao bà để Tiểu Ngọc cùng bà đưa cô út mà là cháu ạ?"
Hạ Hải Yến cảm thấy đối xử bất công, cô về phía Tiểu Hải Tảo với vẻ đáng thương, là dáng vẻ đang tỏ tội nghiệp.
Chỉ điều, vẻ mặt của cô nhanh Vương Quế Hoa vỗ một cái cánh tay đ.á.n.h bay mất, mặt cô ngoài đau thì cũng là vẻ mặt đau đớn.
"Bà! Sao bà đ.á.n.h cháu?"
Hạ Hải Yến đau đến nhe răng trợn mắt Vương Quế Hoa, trong nhà cô sợ nhất chính là bà nội Vương Quế Hoa , nguyên nhân gì khác, chỉ bởi vì... Bà nội nhà cô sức lực thật sự quá lớn! Đánh đau thật sự!
"Con bé , cháu cha cháu mệt c.h.ế.t đúng ? Gần đây tiệm quần áo của các cháu nhập bao nhiêu hàng, mở thêm chi nhánh, bà thấy cháu quên đúng ? Đi mà lo mở cửa hàng của cháu !"
Vương Quế Hoa lườm đứa cháu gái nhà một cái, bực bội .
Nghe những lời của Vương Quế Hoa, Hạ Hải Yến mới muộn màng nhớ chuyện vì cô út nhà lên trang bìa tạp chí mà quần áo bán chạy như điên, nên cô nhập ít hàng, hơn nữa còn bàn bạc với cha là Hạ Kiến Hoa, quyết định mở thêm một chi nhánh ở một nơi đông qua khác tại thủ đô.
"A, cháu quên mất." Hạ Hải Yến gãi đầu, ngượng ngùng lầm bầm.
Hết cách, ai bảo Hạ Ngọc về đến nhà là cứ dính lấy cô út, thành cô ghen tuông đến quên cả việc chính.
"Cô út, vòng sơ loại ngày mai cháu sẽ cùng cô nữa, ngày mai cô cố lên nhé!"
Hạ Hải Yến chỉ đành bất đắc dĩ rút lui khỏi "hoạt động gia đình" là đưa cô út nhà đến địa điểm thi vòng sơ loại.
"Ừ, Hải Yến, cháu cũng cố lên nhé, phú bà nhỏ nhà chúng ." Tiểu Hải Tảo cũng động viên Hạ Hải Yến.
Có điều Hạ Hải Yến khi cô út gọi là phú bà nhỏ, cô nhướng mày, hì hì : "Cô út, phú bà nhỏ thật sự của nhà chúng là cô đấy ạ. Cô đừng quên, vốn khởi động của cháu và cha cháu đều là dùng tiền của cô mà."