Mà Phạm Minh Dương là một sinh viên nghèo, càng thể chi trả nổi chi phí ở phòng bệnh riêng với điều kiện .
Cho nên cô hiểu rằng bề ngoài trông như cho cô lựa chọn nhưng thực chất là đang ép cô cúi đầu.
"Cháu..." sẽ về với cô ! Cháu cũng sẽ ở phòng bệnh nhiều ...
Những lời của Lâm Tư Phi còn kịp Phạm Minh Dương đột nhiên từ ngoài cửa bước cắt ngang.
"Cô, những lời cô với Phi Phi, cháu ở ngoài cửa đều thấy cả . Cháu hiểu cô là vì cho Phi Phi, bây giờ tình trạng sức khỏe của Phi Phi cần viện nữa, cứ để cô về với cô ạ. Ở bệnh viện dù cũng bất tiện, nếu cô về với cô, ở chỗ cô, cháu nghĩ cô chắc chắn sẽ cô chăm sóc ..."
Phạm Minh Dương bước phòng bệnh với nụ nho nhã, lịch sự, giọng điệu vô cùng chân thành.
Dù Sở Tố ấn tượng với đàn ông mặt thế nào nữa nhưng thừa nhận rằng giỏi ngụy trang, diễn xuất .
Hơn nữa cũng ăn .
Nếu tối qua Sở Tố mới bắt gặp chuyện xảy giữa và Lâm Tư Phi, lẽ hôm nay bà cũng dáng vẻ của Phạm Minh Dương lừa gạt, đổi cách về .
đáng tiếc khi bắt gặp cảnh tượng đó hôm qua, bà trong lòng rằng đàn ông vô cùng âm hiểm xảo trá, đối với cháu gái thật lòng, mà là mục đích khác.
Cho nên dù bây giờ Sở Tố thấy dáng vẻ của Phạm Minh Dương, cũng chỉ cảm thấy đang giả vờ giả vịt, trong lòng chắc chắn đang tính toán gì khác.
Có điều đầu óc Sở Tố tỉnh táo thì đầu óc Lâm Tư Phi như một mớ hồ!
Khi những lời của Phạm Minh Dương, cô chỉ cảm thấy Phạm Minh Dương là vì , để cô và nhà mâu thuẫn nên đang hy sinh bản , chủ động lùi một bước, chỉ để nhà cô vui vẻ, để họ cãi .
"Minh Dương... Cho dù em khỏe xuất viện, em cũng đến chỗ cô của em, em chỉ ở bên thôi..."
TBC
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-tieu-hoa-yeu-duoc-ca-nha-cung-chieu/chuong-667.html.]
Lâm Tư Phi đỏ hoe mắt Phạm Minh Dương, trong mắt tràn đầy vẻ cảm động.
"Phi Phi, nhưng em chịu khổ cùng . Bây giờ là một sinh viên nghèo, chỉ thể thuê cho em một nhà nghỉ nhỏ rẻ nhất... Em đến ở chỗ cô của em , hy vọng em thể ở thoải mái hơn một chút, chứ chịu khổ cùng ."
Phạm Minh Dương trìu mến Lâm Tư Phi, giọng đầy áy náy và tự trách.
Nhìn dáng vẻ của Phạm Minh Dương, trong lòng Lâm Tư Phi càng thêm yêu Phạm Minh Dương.
"Minh Dương, em , em chỉ ở cùng , em sợ khổ, chỉ cần ở bên , khổ thế nào em cũng sợ!"
Lâm Tư Phi nắm c.h.ặ.t t.a.y Phạm Minh Dương đang tới bên cạnh , một cách si tình.
"Phi Phi, đừng bậy. Cho dù chịu khổ cũng sẽ để em khổ. Hơn nữa em đến chỗ cô, cũng thể đến nhà cô thăm em mà. Anh nghĩ cô sẽ phản đối ..."
Vốn dĩ Sở Tố đang đứa cháu gái ngốc nghếch của và Phạm Minh Dương diễn một vở kịch tình yêu sến súa, ngờ đang xem một cách chán nản thì đến lượt vai diễn.
Bà Phạm Minh Dương đột nhiên nhắc đến , câu như , hiểu bà chợt nghĩ đến những lời Hạ Hải Yến và Tiểu Hải Tảo từng .
Lông mày bà nhíu chặt, thầm nghĩ, chẳng lẽ Phạm Minh Dương cháu gái ngốc của chuyển đến chỗ ở, để tiện tiếp cận Tiểu Hải Tảo ở sát vách ?
ý nghĩ nhanh chóng Sở Tố gạt .
Một mặt là vì Tiểu Hải Tảo chỉ về nhà kỳ nghỉ, bình thường đều ở trường. Dù Phạm Minh Dương thật sự ý đồ đó cũng thể tiếp cận Tiểu Hải Tảo.
Mặt khác, nếu Phạm Minh Dương thật sự chỉ vì gia thế mà ở bên cháu gái ngốc của , thì nếu đến tứ hợp viện tiếp cận Tiểu Hải Tảo, khi nhà Tiểu Hải Tảo chỉ mở tiệm bánh bao, hẳn là cũng sẽ còn ý đồ gì với cô nữa.