Còn Sở Tố dù cảm thấy cách giải quyết vẻ cứng rắn, nhưng nghĩ đến đầu óc cô cháu gái bây giờ đúng là như hồ dán, cái gì cũng lời Phạm Minh Dương, chuyện gì cũng dám .
Thế nên bà cũng gật đầu, đồng ý với phương án .
Chỉ điều...
"A Tranh, con cứ cho điều tra . Đợi ông ngoại và cả của con đến hãy để họ đưa con bé về."
"Vâng." Lục Tranh khẽ gật đầu.
Tiểu Hải Tảo và Hạ Hải Yến bên cạnh thấy họ phương án giải quyết, cũng yên tâm hơn nhiều.
Nhất là Hạ Hải Yến, cảm thấy cách giải quyết của Lục Tranh thật đúng là đơn giản, thô bạo mà hiệu quả!
Đại lão đúng là đại lão mà!
Cứ như , cho dù Lâm Tư Phi - nữ chính lụy tình nhà đóng gói đưa về nước M, thể về nước nữa thì nữ phụ dù vận khí nữ chính mạnh đến , kế hoạch hảo thế nào, cũng thành vô dụng!
Dù ở nước M , cũng chẳng gì!
Hạ Hải Yến cảm thấy cô cần bận tâm đến nữ phụ Lâm Tư Phi nữa.
Thấy mục đích của đạt , Hạ Hải Yến kéo cô út nhà về nhà.
Chỉ điều, cô thì về nhà nhưng cô út của cô ...
"Anh Lục hứa dạy cô võ tự vệ , cháu học cùng cô ?"
Tiểu Hải Tảo chớp chớp mắt, từ chối về nhà cùng Hạ Hải Yến, còn kéo Hạ Hải Yến ở cùng học võ tự vệ với Lục Tranh.
Hạ Hải Yến tuy là quá thông minh lanh lợi nhưng cũng đến mức ý!
Sao cô thể ở kỳ đà cản mũi chứ, nên cô quả quyết lắc đầu từ chối.
"Không cần, cô út tự học ạ, cháu về đây. A! Cháu chợt nhớ còn việc ..."
Nói , Hạ Hải Yến vội vàng chạy biến.
TBC
Hơn nữa lúc rời khỏi nhà họ Sở, còn quên nháy mắt với Lục Tranh, vẻ mặt như "Em chỉ giúp đến đây thôi! Đại lão tự nắm chắc cơ hội nhé!".
Thế nhưng màn diễn của cô là diễn cho mù xem .
Bởi vì suốt quá trình, ánh mắt Lục Tranh từng rời khỏi Tiểu Hải Tảo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-tieu-hoa-yeu-duoc-ca-nha-cung-chieu/chuong-660.html.]
Ngược , Sở Tố và Sở Thần Tinh cạnh Lục Tranh thấu hết những hành động của Hạ Hải Yến, cả hai , nhịn thầm, xem , chuyện Lục Tranh thích Tiểu Hải Tảo, cả nhà đều , hơn nữa đều ủng hộ.
Chỉ trong cuộc là Tiểu Hải Tảo tình cảm thế nào với Lục Tranh?
Dưới sự "tiếp sức" của hai nhà, sân của tứ hợp viện nhanh chóng trở nên trống trải.
Sở Tố và Sở Thần Tinh đều ý, một về phòng may sườn xám của để việc, thì về phòng sách.
Chừa bộ sân cho Tiểu Hải Tảo và Lục Tranh, để hai gian riêng tư.
Thấy hết, Lục Tranh dịu dàng Tiểu Hải Tảo, trầm giọng hỏi.
"Hôm nay em sợ ?"
Dù đây cũng là đầu tiên Tiểu Hải Tảo thích ai đó, hơn nữa cô còn nhấn mạnh rằng ánh mắt của gã đàn ông khiến cô khó chịu.
Vì trong lòng thương Tiểu Hải Tảo, chán ghét Lâm Tư Phi và Phạm Minh Dương.
"Cũng hẳn ạ, chỉ là đầu em gặp như nên quen..."
Tiểu Hải Tảo nhẹ nhàng lắc đầu, tuy cô quá một chút nhưng cảm giác mà gã đàn ông mang đúng là lành, khiến cô cảm nhận một chút ý đồ xa.
Cũng chính vì lý do nên cô mới thể kiêng dè mà thổi phồng lời của như .
"Nếu nể mặt chị Tư Phi, em cho một bạt tai !"
Tiểu Hải Tảo khua khua tay, bắt chước dáng vẻ của Vương Quế Hoa, một cách "đanh đá".
mà vẻ mặt "đanh đá" của cô trong mắt Lục Tranh cực kỳ đáng yêu.
"Lần đừng đ.á.n.h như thế."
Ánh mắt Lục Tranh thoáng ý , nhẹ giọng .
"Hả?"
Vốn Tiểu Hải Tảo còn tưởng Lục Tranh thích hành vi bạo lực của , định lên lớp cho đây.
Kết quả điều khiến cô ngờ tới là...
"Lần em đ.á.n.h thế ."