Khoảnh khắc Lục Chấn Nam thấy Sở Tố và Sở Thần Tinh xuất hiện trong phòng bệnh của , nếu cơ thể ông bây giờ quá yếu thể dậy xuống giường, ông mang vẻ mặt xúc động đến mặt Sở Tố và Sở Thần Tinh .
Chỉ điều, trái ngược với sự xúc động của Lục Chấn Nam, biểu cảm của Sở Tố và Sở Thần Tinh vô cùng lạnh nhạt.
"Vãn Thu... Cảnh Cảnh... Hai con... Đến ..."
Lục Chấn Nam xúc động Sở Tố và Sở Thần Tinh, mặt nở nụ , với vẻ lấy lòng.
khi thấy biểu cảm mặt hai mấy vui vẻ, ông cúi đầu xin .
"Vãn Thu, , năm đó là với em, là hồ đồ, ..."
Sở Tố cắt ngang lời xin của Lục Chấn Nam, bà thản nhiên .
"Anh cần nữa, bất kể xin thế nào, cũng sẽ tha thứ cho ."
Lần bà đến vốn cũng để Lục Chấn Nam xin .
Dù , chuyện xảy nhiều năm như , lời xin của ông cũng quá muộn, chuyện cần xảy đều xảy , bây giờ xin còn ích gì nữa.
"Vãn Thu..."
Lục Chấn Nam Sở Tố , ánh sáng trong mắt ông dần dần tắt hẳn.
Thật chuyện Sở Tố chịu tha thứ cho ông , ông sớm đoán , chỉ là trong lòng ông vẫn còn ôm chút may mắn, cảm thấy bản xảy nhiều chuyện như , hơn nữa bây giờ bệnh, lẽ... Sở Tố sẽ động lòng thương hại ông .
"Lần tới là cho xem một thứ." Nói xong Sở Tố lấy một tập tài liệu trong túi hồ sơ.
Nhìn tập tài liệu , Lục Chấn Nam cảm thấy quen mắt, đợi đến khi ông cầm tập tài liệu đó trong tay, ông hiểu , đây chính là... Giấy giám định huyết thống mà ông từng xem.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-tieu-hoa-yeu-duoc-ca-nha-cung-chieu/chuong-600.html.]
Hơi thở của ông ngưng , lòng thấp thỏm mở tờ giấy giám định huyết thống .
Kết quả là thấy tên của và con trai út Cảnh Cảnh, đó... Ông thấy, kết quả giám định quan hệ cha con giữa và Cảnh Cảnh đạt 99. 9%, chứng minh là ruột thịt.
Ông kết quả giám định quan hệ cha con , bàn tay run lên.
Bởi vì ông hiểu ý của Sở Tố.
"Vãn Thu... Xin em, , ... Là đáng c.h.ế.t! Là quá ngu ngốc! Em đưa Cảnh Cảnh về , cho cơ hội bù đắp những tổn thương gây cho hai con trong những năm qua..."
Nhìn Lục Chấn Nam mắt đỏ hoe, vẻ mặt đầy hối hận và đau khổ, Sở Tố hít sâu một .
TBC
"Anh đúng là ngu ngốc! Chúng kết hôn bao nhiêu năm mà tin phản bội , m.a.n.g t.h.a.i con của khác bỏ trốn cùng đó."
"Lục Chấn Nam! Anh khi tin , tức giận đến mức nào ? Anh quả thực đang sỉ nhục nhân cách của ! Cho nên Lục Chấn Nam, và con cả đời sẽ thể tha thứ cho !"
"Con luôn trả giá cho lầm của . Lục Chấn Nam, bây giờ kết cục thế thật sự hề thương hại , cũng càng thể tha thứ cho ."
Nghe những lời đanh thép của Sở Tố, Lục Chấn Nam siết chặt nắm đấm, gương mặt tràn đầy vẻ đau đớn và khó xử, miệng ngừng lẩm bẩm lời xin .
Mặc dù Sở Tố thể tha thứ cho Lục Chấn Nam nhưng khi thấy dáng vẻ yếu ớt t.h.ả.m hại bây giờ của ông , so với đàn ông cao lớn uy mãnh, hào sảng trong ký ức của bà , thật sự là khác biệt quá lớn.
Cho nên bà cũng thêm gì nữa.
Dù bà tuy hận Lục Chấn Nam năm đó tin tưởng nhưng bây giờ qua gần hai mươi năm, bản bà cũng cuộc sống mới, bà lãng phí thời gian của cho đàn ông nữa.
Cho nên bà đến là để cắt đứt quan hệ với Lục Chấn Nam, cũng là để đôi bên buông tha cho , từ nay về đường ai nấy , họ sẽ phiền nữa.
"Lục Chấn Nam, những tổn thương một khi gây thì thực sự cách nào bù đắp nữa. Mười tám năm trôi qua, giữa chúng thể như xưa."