Mặc dù ông cụ cũng rõ, qua lời của Lục Tranh thể thấy, Lâm Vãn Thu và đứa trẻ Cảnh Cảnh dường như đều tha thứ cho Lục Chấn Nam.
dù ông cụ cũng đành lòng đứa con trai cứ suy sụp như .
Thế là ông cụ vẫn tìm Lục Tranh, đưa yêu cầu với .
Mà khi Lục Tranh yêu cầu của ông Lục, cũng từ chối.
Dù ... Chuyện của cha và luôn một kết thúc.
Hơn nữa lẽ gặp mặt , thể cho cha tỉnh táo , thể vực dậy tinh thần.
Nếu ông cứ luôn khiến ông nội lo lắng thì sợ sức khỏe của ông nội sẽ chịu nổi.
Cho nên Lục Tranh đồng ý yêu cầu của Lục Chấn Nam, đó về tứ hợp viện của Sở Tố, chuyện cho .
"Mẹ, mặc dù con từ chối yêu cầu của ông nội nhưng quyền quyết định vẫn thuộc về và Cảnh Cảnh."
Sở Tố suy nghĩ một chút, cuối cùng bà cũng gật đầu.
"Được, sẽ dẫn Cảnh Cảnh gặp ông một . cũng chỉ một thôi."
Sở Thần Tinh vốn từ chối, nhưng khi , cuối cùng cũng miễn cưỡng gật đầu.
"Hừ, chỉ một thôi, dù cho dù con gặp ông , cũng sẽ nhận ông !"
Lục Tranh xoa đầu , gì.
Rất nhanh đó Lục Tranh lái xe đưa Sở Tố cùng Sở Thần Tinh đến bệnh viện nơi Lục Chấn Nam đang ở.
Bởi vì ông Lục Sở Tố và Sở Thần Tinh sẽ tới, cho nên ông cụ chờ từ sớm ở cổng bệnh viện.
Khi Sở Tố và Sở Thần Tinh xuất hiện ở bệnh viện, Lục Tranh thấy khoảnh khắc ông Lục - vốn luôn cứng rắn, gần như từng rơi lệ đỏ hoe mắt khi thấy Sở Tố và Sở Thần Tinh.
"Vãn Thu... Cảnh Cảnh... Là... Là nhà họ Lục với hai con con..."
Ông Lục nắm c.h.ặ.t t.a.y Sở Tố và Sở Thần Tinh, giọng nghẹn ngào .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-tieu-hoa-yeu-duoc-ca-nha-cung-chieu/chuong-599.html.]
Sở Thần Tinh vốn địch ý với nhà họ Lục vì Lục Chấn Nam, khi thấy dáng vẻ của ông Lục, khỏi cũng xúc động, nhất thời mềm lòng.
Sở Thần Tinh như thì càng cần đến Sở Tố, từng coi ông Lục như cha thứ hai của .
Cho nên nhiều năm xa cách, khi Sở Tố gặp ông Lục, vẫn thốt cách xưng hô đó.
"Cha..."
"Ừ! Ừ! Vãn Thu, con là , con là ..."
TBC
Tiếng "cha" khiến ông Lục rơi nước mắt, bàn tay ông cụ nắm tay Sở Tố khỏi run lên.
"Tiểu Tinh, đây là ông nội của con, mau gọi ông nội ."
Sở Tố cũng đành lòng dáng vẻ của ông Lục, bà vội vàng bảo Sở Thần Tinh đang ngây bên cạnh gọi ông nội.
Thế là Sở Thần Tinh gọi một tiếng ông nội trong ánh mắt mong đợi của ông Lục.
"Ông nội..."
Nghe tiếng "Ông nội" , ông Lục tuy đang rơi lệ nhưng gương mặt tràn đầy ý , ông cụ vô cùng trìu mến đứa cháu trai nhỏ của , run giọng đáp lời.
"Ừ! Cháu ngoan của ông, bao năm nay ông mơ cũng nghĩ đến cháu. Cháu thể lớn lên cao lớn giỏi giang như , ông thật sự vui, cháu nuôi cháu quá , quá ..."
"Chỉ là những năm gần đây, khổ cháu và cháu... Là nhà họ Lục với hai con cháu..."
Ông Lục gần như cạn nước mắt của mười mấy năm qua, ông cụ nắm c.h.ặ.t t.a.y Sở Tố và Sở Thần Tinh buông, trông vô cùng đau lòng.
Mà dáng vẻ của ông Lục, trong lòng Sở Tố và Sở Thần Tinh cũng khỏi xót xa.
họ cũng vì ông Lục mà mềm lòng với Lục Chấn Nam.
Trái , vì dáng vẻ đáng thương của ông Lục, họ càng thể tha thứ cho Lục Chấn Nam.
Dù , nếu vì đàn ông lúc ngu xuẩn, khuyên bảo mà mắc mưu của Phương Ngọc Lan, sự việc cũng đến mức phát triển đến tình trạng , gia đình họ cũng sẽ buộc chia ly nhiều năm như ...
Cho nên khi Sở Tố gặp Lục Chấn Nam, bà cũng vì ông bệnh mà bất kỳ sự mềm lòng nào, mà một việc bà luôn kể từ khi khôi phục trí nhớ, đó chính là... đưa cho Lục Chấn Nam một bản "Giấy giám định huyết thống" từ nước ngoài gửi về...