Có điều bà còn mấy bước, đến gần cửa gỗ phòng ở thì thấy tiếng "vo ve ve".
Ban đầu, bà còn để ý, nhưng nhanh đó bà đột nhiên cảm thấy mặt đau nhói.
Đến khi bà nhận thì muộn, lúc bà mới phát hiện một đàn ong vò vẽ bao vây!
Ngay đó bà cảm thấy mặt, cổ, cánh tay, tóm , bất cứ chỗ da nào lộ ngoài đều ong vò vẽ hung hăng đốt!
Thế là trong tòa tứ hợp viện vang lên từng tràng tiếng kêu la t.h.ả.m thiết.
"Á!"
"Á!"
"Á!"
Sở Tố qua cửa sổ kính thấy Phương Ngọc Lan ong vò vẽ đốt cho la hét ngừng ở bên ngoài, bà khỏi nuốt nước bọt.
Lần đầu tiên trong lòng bà cảm thấy hai hàng xóm vẻ ngoài mộc mạc, trông hiền lành thật thà tuyệt đối là thể dây !
Sức sát thương quá mạnh!
Ngay khi trong lòng Sở Tố đang cảm thán Vương Quế Hoa và Hạ Đại Dân đúng là thể trông mặt mà bắt hình dong, bên tai đột nhiên truyền đến giọng của Sở Thần Tinh.
Thì Sở Thần Tinh đang nghỉ ngơi trong phòng tiếng kêu t.h.ả.m thiết của Phương Ngọc Lan cho giật tỉnh giấc, thể thấy Phương Ngọc Lan ong vò vẽ đốt đau đớn đến cỡ nào.
"Mẹ, ? Có xảy chuyện gì ? Sao con thấy kêu t.h.ả.m thiết?"
Sở Thần Tinh , còn thuận tay bật đèn lên.
Trong nháy mắt, trong phòng ánh đèn sáng trưng.
"A! Tiểu Tinh, thể bật đèn!"
"Hả?"
Nghe , Sở Thần Tinh ngơ ngác ba Sở Tố, Vương Quế Hoa cùng Hạ Đại Dân.
Còn Sở Tố thì lộ vẻ căng thẳng lo lắng, theo phản xạ sang phía Vương Quế Hoa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-tieu-hoa-yeu-duoc-ca-nha-cung-chieu/chuong-572.html.]
"Chị Quế Hoa, bà phát hiện chúng thì bây giờ?"
"Phát hiện thì phát hiện thôi, bà dám tới, chúng sẽ cho bà tay!"
Vương Quế Hoa chút hoảng hốt vung vẩy cây cán bột trong tay bà, mà Hạ Đại Dân cũng vô cùng phối hợp giơ cây chổi lớn trong tay ông lên.
Trong nháy mắt, căng thẳng và sợ hãi trong lòng Sở Tố đều tan biến!
TBC
Mà cũng giống như Sở Tố lo lắng, Phương Ngọc Lan vốn dĩ ong vò vẽ đốt đau đến c.h.ế.t sống , kêu la t.h.ả.m thiết ngừng.
Bà đang định đẩy cửa chạy khỏi căn tứ hợp viện thì thấy đèn trong phòng đột nhiên sáng lên, bà đang chạy về phía cổng lớn dừng , đổi hướng lao về phía căn phòng sáng đèn .
Bà cố nén mùi hôi thối và cảm giác đau đớn do ong đốt, liều mạng chạy về phía cửa gỗ của căn phòng.
Sau khi trải qua một loạt dày vò , lúc trong lòng Phương Ngọc Lan hận Lâm Vãn Thu đến c.h.ế.t.
Lúc bà thù hận che mắt, chỉ tìm Lâm Vãn Thu, đó hất hết thứ trong tay lên mặt Lâm Vãn Thu, cuối cùng phóng hỏa đốt trụi thứ ở đây!
Cho dù bà vượt biên đến Cảng Thành, bà cũng quyết để Lâm Vãn Thu và Lục Chấn Nam tái hôn, để hai họ tiếp tục ở bên , để Lâm Vãn Thu tiếp tục trở thành phu nhân sư trưởng cao quý!
Bà sống yên , Lục Chấn Nam và Lâm Vãn Thu cũng đừng hòng sống !
Phương Ngọc Lan ôm ý nghĩ như , vẻ mặt bà vặn vẹo, trông vô cùng đáng sợ.
đáng tiếc là Phương Ngọc Lan còn kịp đá tung cửa gỗ xông thì thấy một tấm lưới lớn từ đỉnh đầu bà rơi xuống, đó chắc chắn chụp lấy bà .
"A!"
Bị một tấm lưới lớn chụp lấy, Phương Ngọc Lan ngây .
Vốn dĩ khi trải qua hai cái bẫy , bà còn tưởng rằng là trùng hợp, coi hai cái bẫy gặp đó là do con sắp đặt.
bây giờ khi tấm lưới lớn chụp lấy, bà thể đoán gài bẫy?
Trước đó bà rơi hố phân và ong đốt, đó đều là cố ý chơi khăm bà !
Nghĩ đến đây, Phương Ngọc Lan vô cùng tức giận!
Ngay khi bà đang điên cuồng giãy khỏi tấm lưới lớn , thủ tiêu Lâm Vãn Thu dám bày mưu hại , đột nhiên thấy cánh cửa lớn mặt bà mở .