Từ khi gặp Lục Chấn Nam, mỗi đêm bà đều mơ thấy một chuyện thể xảy khi mất trí nhớ.
Nghe , Sở Thần Tinh thoáng thở phào nhẹ nhõm, đột nhiên ánh mắt dừng tờ báo trong tay .
"Đây là..."
Vì chuyện của Lục Tranh, Sở Thần Tinh tuy từng gặp Phương Ngọc Lan nhưng tên bà là gì, độc ác đến mức nào và gì với và .
"Ừ, cả con bà phạm tội nghiêm trọng, g.i.ế.c ít . khi cảnh sát bắt thì bà chạy thoát. Cho nên bây giờ cảnh sát đang truy nã bà thành..."
Nghe Sở Tố giải thích, Sở Thần Tinh Phương Ngọc Lan là một kẻ đáng sợ như , còn là kẻ g.i.ế.c hại ít mạng, nghĩ đến mối quan hệ của phụ nữ độc ác với , trong lòng bất an.
"Mẹ, bà sẽ đến tìm chúng chứ?"
Sở Thần Tinh nghĩ đến chuyện gần đây Lục Chấn Nam tìm thấy, khỏi lo lắng.
"Không , bà còn sự tồn tại của chúng ." Sở Tố lắc đầu, dịu dàng .
Tuy nhưng trong lòng Sở Thần Tinh vẫn luôn cảm thấy bất an.
"Mẹ, cả ? Anh cả hôm nay về ?"
"Anh cả con hôm nay chắc rảnh, Lục Chấn Nam chuyện của Phương Ngọc Lan thì hộc m.á.u hôn mê, giờ vẫn tỉnh, cả con lẽ đến bệnh viện..."
Nhắc đến chuyện Lục Chấn Nam hộc m.á.u hôn mê, mặt Sở Tố hề chút lo lắng nào, giống như đang về một xa lạ liên quan gì đến bà .
TBC
Mà Sở Thần Tinh khi tin cũng hề lo lắng, thậm chí còn cảm thấy đàn ông danh nghĩa là cha ruột thật đáng đời.
"Thật là vất vả cho cả." Sở Thần Tinh bĩu môi, khẽ hừ một tiếng.
"Được , nhắc đến họ nữa, buổi tối Tiểu Tinh ăn gì, cho con."
Sở Tố nhắc đến đàn ông Lục Chấn Nam nữa, bèn xoa đầu con trai, dịu dàng hỏi chuyện bữa tối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-tieu-hoa-yeu-duoc-ca-nha-cung-chieu/chuong-566.html.]
Vì sự chú ý của hai con rời khỏi chuyện của Lục Chấn Nam và Phương Ngọc Lan.
Có điều điều họ ngờ tới là khi họ còn chú ý đến chuyện Phương Ngọc Lan, cảm thấy dù bà trốn thoát cũng liên quan gì đến thì Phương Ngọc Lan truy nã tìm đến khu tứ hợp viện nơi họ ở...
"Ông xem con gái nhà cũng thật là, thấy cái lệnh truy nã gì đó là cứ chắc chắn bắt chúng về nhà, ở nhà bầu bạn với dì Sở của nó, gì mà ở cùng chứ, chẳng lẽ Phương Ngọc Lan còn tìm đến chỗ chúng ..."
Vương Quế Hoa ép đóng cửa tiệm sớm, dọc đường cứ lẩm bẩm về cô con gái rượu nhà .
Mà Vương Quế Hoa , Hạ Đại Dân thấy buồn .
Đừng thấy bà vẻ tình nguyện thế thôi, chứ ở mặt cô con gái rượu thì thật sự dám hé răng nửa lời!
"Thôi , chúng cứ coi như hôm nay nghỉ ngơi . Vả , lỡ như nỗi lo của con gái thành sự thật thì ?"
Hạ Đại Dân an ủi, dù ông cũng đồng tình với lời vợ, cảm thấy dù Phương Ngọc Lan trốn thoát thì cũng chẳng liên quan gì đến Sở Tố.
"Hừ! Nếu cái bà Phương Ngọc Lan thật sự dám đến, sẽ coi bà như quân xâm lược mà xử lý!"
Vương Quế Hoa liếc xéo, giọng đầy vẻ dữ tợn .
"Thôi , bà mà còn đòi xử lý, bà s.ú.n.g mà xử lý?" Nhìn dáng vẻ hung dữ của bà, ông lắc đầu.
"Chúng vẫn nên nghĩ xem, tối nay ăn gì thì hơn."
Hai vợ chồng Vương Quế Hoa và Hạ Đại Dân đang lẩm bẩm tối nay ăn gì thì Vương Quế Hoa thấy một phụ nữ đầu quấn khăn voan, đang lén lút nhà các tứ hợp viện.
Trong nháy mắt, lòng cảnh giác của bà nổi lên.
"Đại Dân, ông xem phụ nữ khả nghi ?"
Nghe Vương Quế Hoa , Hạ Đại Dân liếc phụ nữ quấn khăn voan đầu: "Hả? Có gì đáng ngờ chứ, bà đừng nghi thần nghi quỷ nữa."
Hạ Đại Dân chỉ cảm thấy bà ảnh hưởng bởi báo chí và cô con gái bảo bối.