Lục Tranh dặn dò Sở Thần Tinh một tiếng khuất khỏi tầm mắt của Sở Tố và Sở Thần Tinh.
Mà Sở Tố bởi vì gọi điện thoại cho ông Lâm thật sự là quá tập trung, bà phát hiện việc con trai rời .
Sau khi Lục Tranh rời khỏi phòng điện thoại đường dài quốc tế, thật cũng xa, mà đến phòng gọi điện thoại trong nước, bấm một dãy ...
"Alo, chú Sở, cháu là Lục Tranh."
, Lục Tranh cố ý ngoài là để gọi điện thoại cho Sở Du Minh.
Hơn nữa là vì của .
"Alo, Lục Tranh, cháu xảy chuyện gì ?"
Thấy Sở Du Minh mở miệng hỏi về , Lục Tranh càng thêm chắc chắn quyết định của .
"Chú Sở, cháu nhận và em trai , họ cũng chấp nhận cháu, bây giờ họ đang chuyện điện thoại với ông ngoại cháu. Cháu gọi điện thoại cho chú là vì..."
TBC
Vẻ mặt Lục Tranh dần trở nên nghiêm túc.
"Là vì của cháu."
"Cháu ."
Sở Du Minh ở đầu dây bên cũng trở nên nghiêm túc vì câu của Lục Tranh.
"Chú cũng điều tra tình hình của cha cháu nên chú cũng hiểu, cháu và ông thể nào với nữa."
"Bây giờ cháu cũng những chuyện cha cháu , trở ngại giữa chú và cháu cũng còn nữa. Vì mong chú hãy chăm sóc cho cháu."
Lời của Lục Tranh khiến Sở Du Minh ở đầu dây bên sững sờ hồi lâu thể hồn, ông im lặng chừng mười giây, giọng Sở Du Minh đầy vui mừng .
"Lục Tranh, ý của cháu là cháu ủng hộ chú ở bên cháu?"
Có điều Lục Tranh trả lời câu hỏi của Sở Du Minh, chỉ bình tĩnh với ông .
"Chú Sở, cháu từng với cháu rằng, tỏ tình cầu hôn cần cảm giác nghi lễ, mà năm đó cha cháu cho bà cảm giác nghi lễ lãng mạn mà bà mong , bà vẫn luôn tiếc nuối. Vì chú Sở, cháu hy vọng cháu sẽ còn tiếc nuối nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-tieu-hoa-yeu-duoc-ca-nha-cung-chieu/chuong-523.html.]
Đây cũng là một lý do quan trọng mà lén gọi điện thoại cho Sở Du Minh .
Anh hy vọng thể bù đắp tiếc nuối mà bà từng gặp với cha , thể một lời tỏ tình và cầu hôn đẽ hơn, lãng mạn hơn và cảm giác nghi lễ.
"Được, chú hiểu , Lục Tranh, cảm ơn cháu cho chú những điều ."
"Không cần cảm ơn, cháu những việc vì chú, chỉ là vì của cháu."
"Mẹ của cháu thật sự một con trai ." Sở Du Minh , giọng điệu cũng phần thiết hơn với Lục Tranh.
đối với sự đổi của Sở Du Minh, Lục Tranh hề chút cảm xúc nào.
Trong mắt , chỉ cần thích, thể hạnh phúc là , còn cha dượng là ai, thiện cảm với , những điều đó đều quan trọng.
Cúp điện thoại xong, Lục Tranh chỗ và em trai .
Mà lúc chuyện điện thoại đổi từ Sở Tố sang Sở Thần Tinh.
Nhìn nụ rạng rỡ mặt Sở Thần Tinh, cùng với việc Sở Tố vẫn ghé sát ống cùng Sở Thần Tinh điện thoại là , họ cùng ông Lâm trò chuyện vui vẻ.
Cho dù Sở Tố khôi phục trí nhớ, cho dù hai họ đều từng gặp ông Lâm nhưng dù m.á.u mủ ruột rà, họ đều thích ông Lâm.
Lục Tranh đến bên cạnh họ nhưng phiền, mà yên lặng ở bên cạnh nụ vui vẻ mặt và em trai .
"A Tranh, con ?"
Tuy Lục Tranh lặng lẽ nhưng Sở Tố vẫn luôn đợi con trai cả của nên phát hiện Lục Tranh , bà quan tâm hỏi.
Đối mặt với câu hỏi của Sở Tố, Lục Tranh lấy hai chai nước mua lúc về.
"Con nghĩ hai chuyện điện thoại chắc sẽ khát nước lắm nên con ngoài mua nước cho hai ."
Nói , Lục Tranh đưa một chai nước cho .
Thấy con trai cả chu đáo như , Sở Tố mỉm nhận lấy chai nước.
"Mẹ đúng là khát thật."