"Cháu trai của cô là lính quyền ."
Bởi vì giải thích phiền phức, hơn nữa Lục Tranh cũng hy vọng chuyện cô từng bọn buôn bắt cóc khác , cho nên Lục Tranh đơn giản đưa một đáp án như .
Nghe lời giải thích của Lục Tranh, Sở Tố và Sở Thần Tinh cũng đều lộ vẻ mặt bừng tỉnh ngộ, chấp nhận lời giải thích .
TBC
"Vậy nhà chúng cùng cô bé thật sự quá duyên phận nhưng mà..." Sở Tố ở hàng ghế cùng con trai út của bà bỗng nhiên .
"Việc cả nhà họ chuyển đến cạnh nhà chúng cũng là trùng hợp ?"
"Không , là cô hai ở đây nên chủ động đề nghị giúp nên cả nhà họ mới chuyển đến cạnh nhà hai , trở thành hàng xóm của và em."
"Mục đích là để thể đường đường chính chính xuất hiện mặt hai , thể thường xuyên tiếp xúc với hai . Đương nhiên, bây giờ thì cần nữa, bởi vì gia đình chúng nhận ."
Lục Tranh hề giấu diếm mà kể chuyện.
Nghe lời giải thích của Lục Tranh, Sở Tố và Sở Thần Tinh càng cảm kích Tiểu Hải Tảo hơn.
"Anh cả, hai thật sự là bạn ! Em thật ngờ bạn học Hạ An Nhiễm nghĩa khí như !" Sở Thần Tinh vô cùng cảm khái .
" , cô bé thật sự là một đứa trẻ bụng lương thiện."
Ngay khi con Sở Tố và Sở Thần Tinh đang khen ngợi Tiểu Hải Tảo đường , xe nhanh đến bưu điện.
Sau khi Lục Tranh dẫn và em trai bưu điện, thành thạo nhấc điện thoại gọi cho ông Lâm.
Rất nhanh, điện thoại ông Lâm kết nối.
"Alo, ông ngoại, vì một vài sự cố ngoài ý , cháu nhận và Cảnh Cảnh sớm hơn dự định. Bây giờ hai họ đang ở ngay cạnh cháu, họ chuyện với ông."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-tieu-hoa-yeu-duoc-ca-nha-cung-chieu/chuong-522.html.]
Khi Lục Tranh xong, rõ ràng, ông Lâm ở đầu dây bên kích động thôi, kích động đến mức ông cụ sặc mà ho sặc sụa.
"Ông ngoại, ông chứ?" Nghe tiếng ho từ đầu dây bên , Lục Tranh lo lắng hỏi.
"Không , , A Tranh, cháu, cháu bảo cháu điện thoại !" Ông Lâm ở đầu dây bên vội vã bảo Sở Tố máy.
Lục Tranh cũng hiểu điều , dù đó cũng là cô con gái út mất tích mười tám năm mới tìm .
"Mẹ, ông ngoại nhớ , ông bảo máy." Lục Tranh mỉm đưa điện thoại trong tay cho .
Sở Tố chiếc điện thoại Lục Tranh đưa tới, bà thấp thỏm nhận lấy.
Tuy bà yêu cha nuôi của , cũng luôn coi họ như cha ruột nhưng khi họ những lời đó khi lâm chung, thực trong lòng bà cũng từng tò mò về cha ruột của ...
Khi Sở Tố hồi hộp áp ống tai, lúng túng nên gì với cha ruột thì bà thấy giọng đầy tang thương truyền đến từ trong điện thoại, sự căng thẳng và ngượng ngùng trong lòng bà biến mất dấu vết.
"Vãn Thu, con gái ngoan của cha, cha thật sự nhớ con. Bao năm qua, con, con sống ? Tha cho cha năm đó thể về nước tìm con, khiến con và Cảnh Cảnh lưu lạc bên ngoài nhiều năm như , là cha với con..."
Nghe tiếng nghẹn ngào già nua trong điện thoại truyền đến, nước mắt Sở Tố khống chế chảy , bà bất giác thốt lên tiếng "Cha " chút do dự.
"Cha, con trách cha , thật sự trách cha, A Tranh với con , năm đó cha quả thực về ..."
Nhìn nhận ông ngoại, thấy nụ dần xuất hiện gương mặt , mặt Lục Tranh cũng thoáng hiện ý .
Anh thấy và ông ngoại nhất thời sẽ chuyện xong, Lục Tranh bèn với Sở Thần Tinh một tiếng rời khỏi khu vực điện thoại đường dài quốc tế.
"Anh cả, ?"
"Anh ngoài hít thở chút khí, lát nữa sẽ . Em cứ ở đây với gọi điện thoại cho ông ngoại, đừng cả, về ngay."