Đến bây giờ bà vẫn khôi phục trí nhớ, cho dù bây giờ bà nhớ một chuyện liên quan đến Lục Tranh, đó cũng chỉ là vì mấy ngày bà mơ thấy con trai lớn nhà và Lục Tranh tên của và cái tên Cảnh Cảnh, bà mới nhớ một vài ký ức.
cũng chỉ giới hạn trong những ký ức về con trai A Tranh của bà ...
"Mẹ, , sai bất cứ chuyện gì!" Lục Tranh kích động .
Mà Sở Tố vẻ mặt kích động của con trai lớn, bà ngẩn .
Sợ sợ, Lục Tranh giải thích với Sở Tố.
"Mẹ, mới là hại trong bộ sự việc. Mẹ sở dĩ mất trí nhớ và cùng em trai lưu lạc đến nơi khác là vì hãm hại ..."
Lục Tranh thật sự hết sự thật tàn nhẫn, ghê tởm cho .
Lục Tranh cũng hiểu, nếu thể nhớ , cũng nghĩa là, ngày phục hồi trí nhớ cũng sắp đến .
Đồng thời, cũng suy nghĩ nhiều, tưởng rằng nhận bà là vì năm đó bà sai chuyện gì.
Cho nên Lục Tranh quyết định hết tất cả sự thật của chuyện cho ...
"Mẹ, chúng qua bên xuống, ăn chuyện."
Lục Tranh kéo tay , mang theo bữa sáng tới bàn đá một gốc cây lớn trong sân xuống, đó ân cần lấy một chiếc bánh sữa hấp đưa cho .
"A Tranh, con cũng ăn ."
TBC
Sở Tố nhận lấy chiếc bánh sữa hấp trắng tinh hấp dẫn mà Lục Tranh đưa tới, ngửi mùi sữa thơm lừng, mặt bà lộ một nụ .
"Vâng."
Lục Tranh nhẹ nhàng gật đầu, cũng cầm một miếng điểm tâm.
"Mẹ, chúng ăn xong bữa sáng hãy ."
Lục Tranh nghĩ đến những chuyện phiền lòng, khó chịu đó, lo lắng sẽ ảnh hưởng đến khẩu vị của , cho nên lựa chọn vẫn là cùng ăn xong bữa sáng mới những chuyện .
"Được."
Nghe Lục Tranh , Sở Tố cũng vội, bà gật đầu.
khi ăn một cái bánh sữa hấp xong, bà đột nhiên dậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-tieu-hoa-yeu-duoc-ca-nha-cung-chieu/chuong-516.html.]
"Nhìn , quên cả em trai con ."
Lúc Lục Tranh cũng nhớ tới em trai , bất đắc dĩ .
"Con cũng quên mất em ..."
"Mẹ đưa đồ ăn sáng cho em trai con, con thăm nó cùng ?"
Đối mặt với câu hỏi của , Lục Tranh suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn lắc đầu.
"Hôm nay lúc."
Sở Tố suy nghĩ, cũng đúng là như , vì thế bà một mang bữa sáng Lục Tranh mua cho họ, bếp múc một bát canh xương, phòng của Sở Thần Tinh.
Bởi vì ở tứ hợp viện, cho nên tiếng chuyện của Sở Tố và Lục Tranh ở sân truyền phòng của Sở Thần Tinh.
Vì Sở Thần Tinh cũng trong nhà bây giờ thêm một vị khách.
Sau khi đưa bữa sáng cho Sở Thần Tinh, Sở Tố giống thường ngày cùng con trai nhỏ ăn bữa sáng, mà tìm cớ rời khỏi phòng của Sở Thần Tinh.
Sau khi về tới sân , Sở Tố cùng Lục Tranh ăn một lúc bữa sáng bà thích ăn, trải qua thời gian ăn sáng ấm áp vui vẻ , Lục Tranh tiếp chuyện xong.
"Mẹ, tất cả những điều đều từ việc cứu một phụ nữ lừa bán từ trong tay bọn buôn ..."
Theo lời Lục Tranh, vẻ mặt Sở Tố từ mơ hồ ban đầu, đến kinh ngạc, thể tin nổi, tức giận, cuối cùng... Toàn bộ trở về bình tĩnh.
"Thì ... Chuyện là như ..."
Sau khi xong tất cả chuyện, vẻ phẫn nộ mặt Sở Tố biến mất, bà bình tĩnh .
quen bà đều , giờ phút Sở Tố bình tĩnh như là đang tức giận.
"Mẹ, ... Không chứ?"
Lục Tranh lo lắng , từ khi gặp , mặt luôn mang vẻ dịu dàng hiền hòa.
bây giờ vẻ mặt bình tĩnh như của khiến cảm thấy bất thường.
"Không , chỉ ngờ thế giới đàn bà vô liêm sỉ, xa còn giới hạn đến ."