"Cha tớ mở tiệm bánh bao gần trường đấy! Giờ huấn luyện quân sự kết thúc , chắc tiệm cũng mở ! Đi nào! Tớ mời các đến nhà tớ ăn bánh bao! Bánh bao cha tớ ngon lắm!" Tiểu Hải Tảo tươi rạng rỡ, cực kỳ nhiệt tình.
Nghe Tiểu Hải Tảo , các nữ sinh phòng 304 cũng thấy hứng thú.
"Không ngờ cha mở tiệm bánh bao ngay ngoài trường đấy Nhiễm Nhiễm!"
" ! Thế thì chúng chắc chắn đến ủng hộ cô chú !"
"Mời gì chứ! Tớ nhiều tiền nhất, để tớ mời!"
Thế là Tiểu Hải Tảo dẫn các nữ sinh phòng 304 cùng ngoài trường.
Rất nhanh, khi năm khỏi trường, họ thấy một cửa tiệm bên ngoài trường đông đang xếp hàng.
Có sinh viên, giáo viên, còn cả dân sống quanh đó.
Chỉ cần hàng xếp dài dằng dặc là đủ đồ ăn trong tiệm chắc chắn ngon!
Ngay lúc mấy đang nghĩ, là hôm nay ăn thử bánh bao nhà Tiểu Hải Tảo xong, mai sẽ qua quán ăn.
Kết quả, điều khiến mấy ngờ tới là cửa tiệm hàng dài xếp cửa chính là tiệm bánh bao nhà Tiểu Hải Tảo!
"Cha ! Con về !" Tiểu Hải Tảo lách qua hàng dài, tiệm bánh bao nhà .
Khác với tiệm bánh bao hồi ở trường cấp ba huyện Bái, tiệm bánh bao ở đại học Thủ đô rõ ràng nhỏ hơn nhiều, chỉ một tầng mà trong nhà nhiều nhất cũng chỉ kê bốn bàn bốn , đa khách đều mua mang về, vì tiệm nhỏ quá đủ chỗ !
"Con gái yêu!"
TBC
Vương Quế Hoa đang bận rộn bán bánh bao và bánh ngọt ở cửa, thấy con gái cưng nhà thì chẳng buồn bán hàng nữa, bà vội vàng ôm Tiểu Hải Tảo lòng, lúc thì gọi tâm can lúc thì gọi bảo bối, cưng chiều hết mực.
Cuối cùng vẫn là Hạ Đại Dân nhường cơ hội gần gũi con gái cưng, bán bánh bao và bánh ngọt ở cửa, lúc Vương Quế Hoa mới dịp dẫn Tiểu Hải Tảo và mấy bạn bếp trong nhà, hàn huyên tâm sự.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-tieu-hoa-yeu-duoc-ca-nha-cung-chieu/chuong-505.html.]
"Con gái yêu , mấy ngày con huấn luyện quân sự, nhớ con c.h.ế.t mất!"
Vương Quế Hoa nắm tay Tiểu Hải Tảo, một giây cũng buông , đây là đầu tiên bà xa Tiểu Hải Tảo lâu như , trong lòng nhớ nhung khôn xiết.
Nhất là khi thấy Sở Thần Tinh, con trai út nhà họ Sở thương trong đợt huấn luyện quân sự, bà càng lo cho cô con gái nhỏ cũng đang huấn luyện của , lúc lo đến mức đêm ngủ .
"Mẹ ơi, con cũng nhớ cha lắm!" Tiểu Hải Tảo ngoan ngoãn nép lòng Vương Quế Hoa, nũng nịu .
Còn các nữ sinh cùng phòng với Tiểu Hải Tảo bên cạnh, khi thấy "binh vương" Tiểu Hải Tảo lúc huấn luyện quân sự còn kiên cường lợi hại như , giờ ngoan ngoãn nũng nịu mặt cha thế , ai nấy đều kinh ngạc thôi.
Lúc Điền Hiểu Lệ và Chu Nhã Phân mới nhớ , hình như lúc Tiểu Hải Tảo và cha cô mới đến ký túc xá, cô cũng yếu mềm như .
Chỉ là lúc huấn luyện quân sự cô quá kiên cường, quá mạnh mẽ, khiến họ tạm quên mất Tiểu Hải Tảo thực cũng chỉ là một cô bé ngoan ngoãn, nũng mà thôi.
"Mẹ, đây là bạn cùng phòng con, con mời các bạn về nhà ăn bánh bao!"
Sau khi Tiểu Hải Tảo vui vẻ mật với Vương Quế Hoa một hồi, giới thiệu các bạn cùng phòng 304.
Vương Quế Hoa mấy cô gái đều là bạn cùng phòng của con gái , bà bốn cô gái với vẻ mặt trìu mến.
"Đói , nào nào, để dì món ngon cho các cháu nhé!"
Nói , Vương Quế Hoa định bếp ngay để nấu món ngon cho mấy cô gái và con gái cưng nhà .
Đương nhiên, trọng tâm vẫn là cô con gái cưng của bà.
"Mẹ, chúng con ăn chút bánh bao trong tiệm là ạ, đúng ! Con thấy nhà còn bán cả bánh ngọt nữa?"
Lúc tiệm Tiểu Hải Tảo phát hiện nhà họ giờ chỉ bán bánh bao mà còn bán thêm mấy loại bánh ngọt trông mắt.
" , dù cũng là thủ đô, thành phố lớn mà, tiệm bánh bao nhà cũng đổi chứ. Hơn nữa giờ trời nóng thế , mấy món bánh ngọt mát lạnh ngon miệng, ngon, còn giải nhiệt nữa!"