"Hai mà chúng cùng quen cũng mang họ Sở, hơn nữa chẳng vẫn luôn tìm ?"
Lời đàn ông khiến Lục Tranh xác định đối phương rốt cuộc là ai!
Ông chính là che giấu phận của !
"Là ông." Giọng Lục Tranh trầm xuống.
"Ông gọi cuộc điện thoại với mục đích gì?"
" nghĩ chúng cần gặp mặt, xuống chuyện cho rõ ràng. Có nhiều thông tin từ , và cũng nhiều chuyện từ ."
Nghe giọng nam trầm ấm, đầy sức hút trong điện thoại, Lục Tranh hề do dự.
"Được, khi nào?"
" hiện giờ đang huấn luyện quân sự cho sinh viên đại học Thủ đô, nên để lỡ công việc của thì tối nay nhé."
Nghe đối phương thời gian và địa điểm, Lục Tranh cần suy nghĩ liền đồng ý.
"Được, tối nay gặp." Nói xong, Lục Tranh cúp máy.
khi cúp máy, vẫn đang suy nghĩ về phận của đàn ông đó.
Người đàn ông đó thể che giấu bộ thông tin về , còn điều tra rõ ràng chuyện của , thậm chí còn gọi điện thoại đến tận căn cứ huấn luyện quân sự , chứng tỏ ông bình thường.
Dù nếu chút gia thế và quyền lực, ông thể nào tìm ở .
Anh là quân nhân, hành tung của thường thể .
TBC
Vậy chẳng lẽ đối phương cũng giống , là trong quân đội?
Nếu tại ông vẻ hiểu rõ về như ???
Không đúng, cái tên Sở Du Minh từng thấy trong quân đội.
Nghĩ mãi mà Lục Tranh vẫn đoán phận của Sở Du Minh, nhưng cũng nghĩ nhiều, dù tối nay sẽ gặp đàn ông đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-tieu-hoa-yeu-duoc-ca-nha-cung-chieu/chuong-485.html.]
Tuy trong lòng chút nôn nóng gặp Sở Du Minh, rõ mục đích ông che giấu phận của .
vẫn nghiêm túc huấn luyện các nữ sinh liên đội 1, tiểu đội 3, nghiêm khắc chỉ dạy họ kỹ năng b.ắ.n súng.
Thế là thời gian một buổi chiều trôi qua nhanh, kỹ năng b.ắ.n s.ú.n.g của các nữ sinh cũng dần tiến bộ.
Đến khi buổi huấn luyện chiều kết thúc, Lục Tranh còn kịp xin phép thì phát hiện đối phương xin phép cho ngoài buổi tối, hơn nữa còn sắp xếp một chiếc xe ở bên ngoài căn cứ huấn luyện để đón .
Nhìn chiếc xe đến đón , Lục Tranh nhướng mày.
Trong lòng thầm nghĩ, đàn ông xem còn lợi hại hơn tưởng.
Việc thể vượt qua , trực tiếp xin phép cấp của cho nghỉ, còn phái xe đến đón, quả thực phô trương, lai lịch chắc chắn đơn giản.
Sau khi Lục Tranh lên chiếc xe đen, xe nhanh chóng chạy đến một nhà hàng tư nhân.
Bên ngoài nhà hàng trông khá bình thường, nhưng khi theo nhân viên trong mới phát hiện bên trong như một thế giới khác.
Cách bài trí bên trong đều tinh tế, trang nhã, tuy Lục Tranh hiểu lắm về đồ cổ nhưng bản cũng từng thấy nhiều, nên cũng chút khả năng thưởng thức.
Bài trí trong nhà hàng hầu như đều là đồ cổ, xem đây nhà hàng bình thường, ít nhất bình thường thể nào đến nơi .
"Thưa , Sở đang đợi bên trong, mời ."
Nhân viên dẫn Lục Tranh đến một phòng riêng tên là "Trúc" rời .
Lục Tranh cánh cửa bằng tre xanh, lịch sự gõ cửa.
"Mời ."
Nghe thấy giọng Sở Du Minh từ trong phòng vọng , Lục Tranh đẩy cửa bước .
Vừa phòng, Lục Tranh thấy một đàn ông trung niên mặc áo sơ mi ngắn tay, quần tây đen, dáng vẻ nho nhã, lịch sự, khí độ bất phàm.
Tuổi tác của đàn ông vẻ xấp xỉ tuổi cha , nhưng vì đàn ông hình rắn rỏi của quân nhân cùng với khí chất ôn hòa, nho nhã, khiến Lục Tranh hiểu rằng, đàn ông mắt chắc chắn trong quân đội, cùng hệ thống với .
Hơn nữa, khí chất trầm , uy nghiêm của đàn ông khiến Lục Tranh đoán ông thể là trong giới chính trị.
"Lục Tranh, chào , là Sở Du Minh."