Vương Quế Hoa thấy chỉ là một món ăn vặt mà gói ghém cẩn thận như , thấy tặng "món quà ngon" cho Sở Tố lòng.
Khi thấy còn ướp đá, bà càng cảm thấy mối quan hệ của hai bình thường!
TBC
Tuy bà chắc Sở Tố tình cảm gì với đối phương, nhưng đàn ông tặng cua ngâm rượu cho Sở Tố chắc chắn ý với bà !
Đang lúc Vương Quế Hoa suy đoán như , những lời tiếp theo của Sở Tố càng chứng minh suy nghĩ của bà!
"Cua ngâm rượu!"
Khi Hạ Hải Yến thấy đĩa cua ngâm rượu nếp đang tỏa lạnh giữa ngày hè oi ả , cô quả thực vô cùng vui mừng.
Là một nghiện ăn cua, cô thể từng ăn cua ngâm rượu nếp chứ!
"Hải Yến, cháu cũng thích ăn cua ngâm rượu nếp ?"
Sở Tố Hạ Hải Yến cứ dán mắt đĩa cua ngâm rượu nếp trong tay , miệng ngừng nuốt nước miếng, cô buồn lắc đầu.
"Vâng! Thích ăn ạ!"
Hạ Hải Yến gật đầu lia lịa, ánh mắt tràn đầy khao khát đối với món cua ngâm rượu nếp.
Vương Quế Hoa hiểu đứa cháu gái nhà ăn cua ngâm rượu nếp từ bao giờ, nhưng bà nghĩ lẽ là Hạ Hải Yến tham ăn nên cũng nghĩ nhiều.
"Dì cũng thích ăn, nào, chúng cùng ăn ."
Nói xong, Sở Tố đổ hết cua ngâm rượu nếp trong hộp đựng thức ăn chiếc đĩa sứ thanh nhã mắt, đồng thời chuẩn đũa cho Vương Quế Hoa và Hạ Hải Yến.
"Không ! Đây là bạn của em tặng cho em ăn, bọn chị thể ăn ."
Vương Quế Hoa vội vàng xua tay dậy, định kéo Hạ Hải Yến đang thèm đến rời về nhà.
Dù bà đến đây là để kết bạn, chứ đến nhà ăn chực uống chực!
"Không chị Vương, chị cứ yên tâm xuống ăn , chị xem, nhiều cua ngâm rượu nếp thế một em cũng ăn hết. Hơn nữa thời tiết , để đến mai sẽ ngon nữa, nên chúng cùng ăn , đừng lãng phí."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-tieu-hoa-yeu-duoc-ca-nha-cung-chieu/chuong-459.html.]
Sở Tố dịu dàng kéo hai bà cháu , để họ xuống, dúi đũa tay hai .
Thấy khó lòng từ chối sự nhiệt tình như , cua ngâm rượu nếp trong đĩa đúng là nhiều, một Sở Tố quả thực ăn hết, thế nên Vương Quế Hoa vốn tìm hiểu thêm về Sở Tố, cuối cùng vẫn quyết định ở ăn cùng Sở Tố một bữa cơm tối.
, sai, giờ vốn dĩ là buổi tối, đến giờ ăn cơm tối .
Ban đầu Vương Quế Hoa dự định hôm nay chỉ đến chào hỏi quen về, nhưng bà ngờ, bà chuyện với Sở Tố hợp đến thế, nhất thời quên cả thời gian.
Bây giờ đối phương giữ bà ở cùng ăn cua ngâm rượu nếp, Vương Quế Hoa cũng lấy một phần nhỏ đồ ăn bà mang đến tặng Sở Tố.
Bày bánh bao thịt tươi, bánh bao chay, bánh đậu xanh , ở giữa đặt một đĩa lớn cua ngâm rượu nếp, đây chẳng thành một bữa tối thịnh soạn ?
"Hai ăn , trong phòng em còn rượu nho tự ủ, kết hợp thêm chút rượu nho ngọt ngọt, bữa tối sẽ càng hảo hơn!" Nói xong, Sở Tố mỉm xoay trở phòng.
Thấy Sở Tố tươi rời , Vương Quế Hoa khỏi thầm cảm thán trong lòng, của Lục chỉ xinh mà ăn bữa cơm cũng thật cầu kỳ.
Món cua ngâm rượu nếp vốn thể ăn ngay trong hộp, cứ bày đĩa .
Mà mấy cái bánh bao và bánh đậu xanh bà mang đến cũng bày biện cho mắt.
Bây giờ còn kết hợp với rượu nho gì đó nữa, đúng là bình thường, thật sự bình thường mà...
Vương Quế Hoa đang lẩm bẩm trong lòng thì thấy đứa cháu gái ham ăn nhà mà thật sự cầm đũa định gắp cua ăn.
"Khụ!!" Vương Quế Hoa ho mạnh một tiếng, mắt hung dữ lườm về phía Hạ Hải Yến.
"Bà ơi, là dì Sở để chúng ăn mà."
Trước ánh mắt hung dữ của Vương Quế Hoa, Hạ Hải Yến chỉ thể rụt đũa , đáng thương .
"Cháu đang khách ở nhà đấy! Chúng lễ nghi, đợi một lát nữa ăn thì c.h.ế.t !" Vương Quế Hoa bực bội .
"Biết ạ... Cháu sai ..."