Thực ông nội bao giờ từ bỏ cha , thậm chí còn kỳ vọng hai đứa cháu từng gặp mặt ?
cũng thể hiểu, dù cha cũng là con trai mà ông nội yêu thương nhất.
"A Tranh, việc vạch trần quá khứ của phụ nữ đó mặt cha cháu hãy tạm thời gác . Ông nghĩ tiên hãy bí mật cho xét nghiệm ADN cho cha cháu và hai đứa con của phụ nữ đó."
Lục Tranh cũng ngạc nhiên, thực mơ hồ đoán .
Đối với quyết định của ông nội, Lục Tranh cũng ý kiến gì, thậm chí còn cảm thấy đề nghị của ông nội .
Làm xét nghiệm ADN tuy phiền phức nhưng nếu kết quả cho thấy quan hệ huyết thống thì sẽ dễ dàng hơn để khiến phụ nữ đó trả giá.
Tất nhiên, điều kiện tiên quyết là hai đứa con của phụ nữ đó thực sự là con của cha .
"Nghe loại xét nghiệm ADN chỉ thể ở nước ngoài, hơn nữa còn khá phức tạp. Vì A Tranh, chuyện lẽ phiền cháu nhờ ông ngoại giúp đỡ."
Ông Lục cháu trai với vẻ mặt áy náy, nhưng ông cụ cũng còn cách nào khác, với phận của ông cụ, ông cụ thể tự nước ngoài, mà nhà họ Lục cũng họ hàng nào ở nước ngoài.
TBC
Chuyện chỉ thể nhờ ông ngoại của Lục Tranh, dù ông cũng mở công ty ở nước ngoài, quen nhiều .
Làm xét nghiệm ADN chắc chắn là vấn đề lớn đối với ông .
"Ông nội, ạ, chuyện cứ để cháu lo, cháu sẽ gọi điện hỏi ông ngoại xem cần chuẩn những gì cho việc xét nghiệm ADN."
Nhìn thấy cháu trai trầm và hiểu chuyện như , ông Lục tự hào xót xa, thậm chí còn áy náy.
"A Tranh, những năm qua cháu vất vả . Là nhà họ Lục với cháu, với cháu và em trai cháu..."
"Ông nội, cháu bao giờ trách ông, cháu cũng sẽ trách ông. Người sai là ông, ông đừng như ."
Lục Tranh khuôn mặt già nua của ông nội, thở dài bất lực.
Ai cũng lòng riêng, đều hiểu, hơn nữa những năm qua, ông nội .
Dù ông cụ nghĩ gì nữa thì ông nội luôn đặt lên hàng đầu, đuổi cha khỏi nhà cũ của nhà họ Lục, gặp hai đứa cháu khác của ông cụ, chỉ ông nội của riêng , cho cuộc sống nhất... ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-tieu-hoa-yeu-duoc-ca-nha-cung-chieu/chuong-451.html.]
Căn cứ huấn luyện quân sự.
"Hóa là ông nội của Lục Tranh tìm , thì ."
Sau khi kết thúc buổi huấn luyện buổi sáng giờ nghỉ trưa, Tiểu Hải Tảo Nghiêm Vệ Đông đưa đến phòng điện thoại, cô mới hiểu tại Lục Tranh xin nghỉ.
"Chỉ năm phút để gọi điện thoại, em gọi nhanh lên, sẽ canh chừng cho em ở ngoài cửa."
Nói xong, Nghiêm Vệ Đông ngoài phòng điện thoại và đóng cửa .
Vì trong phòng chỉ còn Tiểu Hải Tảo và một chiếc điện thoại cố định.
Vì chỉ năm phút để gọi điện thoại, Tiểu Hải Tảo chần chừ, cô nhanh chóng gọi đến điện thoại mà Vương Quế Hoa cho cô khi huấn luyện quân sự.
Điện thoại đổ chuông vài tiếng nhanh chóng khác bắt máy, khi với bắt máy cô là ai, tìm ai, đối phương nhanh chóng gọi .
Sau một phút chờ đợi trong lo lắng, giọng quen thuộc vang lên trong điện thoại.
"Con gái ngoan của ! Mẹ nhớ con c.h.ế.t!"
Nghe giọng của Vương Quế Hoa truyền đến từ trong điện thoại, mặt Tiểu Hải Tảo lộ một nụ rạng rỡ.
"Mẹ! Con cũng nhớ !" Tiểu Hải Tảo ôm điện thoại, vui vẻ đáp Vương Quế Hoa.
Rất rõ ràng, Vương Quế Hoa ở đầu bên điện thoại tiếng Tiểu Hải Tảo thì vô cùng vui vẻ, tiếng ngớt truyền đến từ ống .
"Con ngoan! Cha con cũng chuyện với con, đưa điện thoại cho cha con nhé."
"Vâng !"
Vì thế trò chuyện với Tiểu Hải Tảo từ Vương Quế Hoa đổi thành Hạ Đại Dân.
"Con gái , con huấn luyện quân sự, thế nào? Có ?"