Kết quả là một hồi than phiền của các nữ sinh liên đội 1 của tiểu đội 3 đến sân huấn luyện thì ngạc nhiên phát hiện huấn luyện viên Lục mà họ vẫn luôn phàn nàn trở thành huấn luyện viên Lưu!
Huấn luyện viên Lục mới trở huấn luyện một ngày, mà xin nghỉ!
Sau khi tin , các nữ sinh liên đội 1 của tiểu đội 3 đều reo hò vui mừng.
Có điều trong những tiếng reo hò Tiểu Hải Tảo.
Sau khi thấy huấn luyện viên đổi thành huấn luyện viên Lưu, vẻ mặt Tiểu Hải Tảo vô cùng thất vọng, nhưng khi tin Lục Tranh xin nghỉ, cô khỏi lo lắng cho bạn nhất của .
Dù cô cũng cảm thấy bạn của là nuốt lời, chắc chắn gặp chuyện gì đó nên mới thất hứa và rời khỏi căn cứ huấn luyện quân sự một nữa.
*
Trong khi Tiểu Hải Tảo đang lo lắng cho , Lục Tranh lái xe jeep về đến nhà chính của nhà họ Lục.
Sau khi ông nội đang đợi trong thư phòng, Lục Tranh nghiêm nghị bước về phía thư phòng ở tầng hai.
Đến cửa thư phòng, Lục Tranh im lặng vài giây mới giơ tay gõ cửa.
"Cốc cốc cốc!"
"Vào ."
Nghe thấy giọng của ông nội, Lục Tranh mới bước thư phòng.
"Ông nội..."
"A Tranh, cháu đến , ."
Vừa bước thư phòng, Lục Tranh thấy ông nội đang cầm bút lông chữ.
Lục Tranh ngoan ngoãn xuống ghế dành cho khách trong thư phòng.
Thế là hai ông cháu cứ thế ai gì, già đeo kính lão, chăm chú thư pháp giống như cháu đến.
Còn trẻ thì thẳng lưng ghế, ánh mắt phong cảnh bên ngoài cửa sổ, bất động, im lặng như một bức tượng.
Trong thư phòng yên tĩnh đến đáng sợ, bầu khí cũng trở nên ngột ngạt một cách khó hiểu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-tieu-hoa-yeu-duoc-ca-nha-cung-chieu/chuong-448.html.]
Lục Tranh hiểu ông nội đang cố tình lơ .
Vì Lục Tranh càng im lặng hơn. Dù đây cũng thể coi là một cuộc đấu trí giữa và ông nội.
Mặc dù ông nội chắc chắn nhận điều gì đó thông qua việc xin nghỉ một tuần, nhưng ông cụ chắc chắn thể rằng tìm thấy của .
Dù vẫn luôn ở trong căn cứ huấn luyện quân sự, thể tìm thấy ?
Vì điều cần bây giờ là che giấu việc tìm thấy .
TBC
Cũng như thể đổ thêm dầu lửa.
Vừa thể gây thêm chút rắc rối cho cha và phụ nữ , khiến họ bận tâm hơn đến những chuyện liên quan đến , như họ sẽ càng phát hiện việc tìm thấy .
"Sao , giờ cháu cũng giở trò với ông ?"
Ông Lục thấy cháu trai bình tĩnh như , áp lực của vẫn thể vững vàng như núi Thái Sơn, hề ảnh hưởng, trong lòng ông cụ mừng vì sự xuất sắc của , buồn vì cháu cũng chuyện giấu ông cụ.
"Ông nội, cháu ."
Mặc dù trong lòng áy náy nhưng vì hạnh phúc của , Lục Tranh vẫn chọn tiếp tục che giấu.
"Hừ! Chưa ! Nói , tại cháu xin nghỉ một tuần. Đừng hòng lừa ông, ông cháu xin nghỉ chắc chắn là chuyện gì đó quan trọng, chắc chắn là liên quan đến cháu. Nói , cháu điều tra gì mà xin nghỉ một tuần?"
Ông Lục đặt bút lông xuống, Lục Tranh với ánh mắt sắc bén.
Đối mặt với ánh mắt sắc bén như thấu lòng của ông nội, Lục Tranh - chuẩn từ , vẫn bình tĩnh .
"Ông nội, ông đoán sai, cháu quả thực điều tra một chuyện liên quan đến cháu."
Thấy Lục Tranh thừa nhận, vẻ mặt nghiêm nghị của ông Lục dịu xuống.
Chỉ là ông cụ vẫn còn giận, cháu trai xin nghỉ một tuần trở về, đến chỗ con trai mù quáng của ông cụ một chuyến mà về thăm ông cụ.
"Hừ! Chuyện lớn như mà tại cháu cho ông ? Hơn nữa cháu về , đến chỗ cha cháu , về nhà ăn cơm với ông?"
Nghe giọng điệu giả vờ tức giận của ông nội, Lục Tranh cúi đầu xuống vì áy náy.