"Quả nhiên là ! mà Lục Tranh, nghĩ là theo đuổi dì Lâm ? Nếu bí ẩn giúp dì Lâm che giấu phận là theo đuổi dì thì ?"
"Theo tình hình hiện tại, nếu bí ẩn thực sự là theo đuổi dì Lâm thì lai lịch cũng khá ghê gớm đấy, dù ông chỉ thể sắp xếp cho dì Lâm và Cảnh Cảnh một phận mới "thật", hơn nữa còn thể xóa sạch dấu vết cuộc sống của họ, khiến tra ..."
Có lẽ vì bí ẩn Lục Tranh , thậm chí quan hệ với và em trai cũng tệ, Nghiêm Vệ Đông khỏi tám chuyện.
Mà đối mặt với những suy đoán đầy tò mò của Nghiêm Vệ Đông, Lục Tranh vẫn thản nhiên .
"Chuyện liên quan gì đến , đó là chuyện của ."
Còn chỉ ủng hộ , chỉ cần hạnh phúc là .
Cho dù, thực sự một cha dượng, cũng , dù vui là !...
Hôm mặt trời lên cao, ánh nắng rực rỡ chói chang.
Sáng sớm khi ăn sáng xong, ánh mặt trời chói mắt như , các tân sinh viên huấn luyện quân sự đều khỏi thở dài.
Thời tiết như , đồng nghĩa với việc hôm nay bọn họ thể sẽ nướng chín trong buổi huấn luyện quân sự mất!!!
"Trời ơi! Bây giờ nắng gắt như , tớ thật sự sợ sẽ say nắng mất!"
TBC
" mà lẽ say nắng cũng lắm! Như là thể đường hoàng phòng y tế nghỉ ngơi !"
"Hay là hôm nay chúng cũng học theo các bạn nữ lớp khác, giả vờ ngất xỉu?"
"Thôi bỏ , nếu huấn luyện viên phát hiện thì tiêu đời."
"Huấn luyện viên Lưu đang dạy lớp chắc chắn sẽ phát hiện ! Anh ngốc nghếch, dễ mềm lòng dễ lừa! Nếu là huấn luyện viên Lục, chắc chắn dám giả vờ ngất xỉu, bởi vì chắc chắn sẽ phát hiện !"
Nghe tiếng các bạn nữ trong lớp huấn luyện quân sự xì xào bàn tán, Tiểu Hải Tảo khỏi khẽ thở dài.
Đã một tuần , Lục Tranh vẫn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-tieu-hoa-yeu-duoc-ca-nha-cung-chieu/chuong-435.html.]
Cô học xong đội hình đội ngũ và chiến thuật, bây giờ sắp học đến kỹ năng cận chiến bắt địch mà vẫn .
"Không lẽ nữa?"
Tiểu Hải Tảo buồn bã lẩm bẩm.
"Nhiễm Nhiễm, đang gì ? Sao dạo trông vẻ buồn thế?"
Điền Hiểu Lệ và Chu Nhã Phân đều lo lắng Tiểu Hải Tảo, ngay cả Thịnh Bảo Châu cãi với Tiểu Hải Tảo cũng cô với ánh mắt lo lắng.
"Không gì , chỉ là tớ thấy dạo huấn luyện quân sự mệt nên mới uể oải thôi."
Đối mặt với vẻ mặt lo lắng của , Tiểu Hải Tảo lắc đầu, lo lắng cho .
Nghe Tiểu Hải Tảo giải thích, cũng nghĩ ngợi gì nhiều, dù huấn luyện quân sự dạo đúng là mệt.
Càng ngày các huấn luyện viên càng tăng cường độ huấn luyện theo sự tăng dần về thể lực của học viên nên ai cũng mệt.
"Ha ha, thật tớ thấy may là huấn luyện viên Lục đột nhiên xin nghỉ phép. Nếu với vẻ mặt nghiêm khắc của , chúng chắc chắn sẽ huấn luyện t.h.ả.m hơn!"
"Đồng ý! Tớ các huấn luyện viên khác , huấn luyện viên Lục là nghiêm khắc nhất trong tất cả các huấn luyện viên. Nếu huấn luyện viên Lục xin nghỉ phép, chừng lớp chúng sẽ vài bạn nữ huấn luyện đến ngất xỉu!"
"Mặc dù huấn luyện viên Lục nghiêm khắc nhưng tớ cũng nhớ ."
"Tớ cũng , tớ cũng nhớ huấn luyện viên Lục..."
Trong tiếng bàn tán của , các nữ sinh tiểu đội 3 liên đội 1 nhanh chóng đến địa điểm huấn luyện quân sự của lớp , chờ đợi buổi huấn luyện hôm nay.
điều khiến họ ngờ tới là khi vị trí, huấn luyện viên đến là huấn luyện viên Lưu đang dạy , mà là...
"Huấn luyện viên Lục?!"
Lúc các nữ sinh tiểu đội 3 một thấy đàn ông trai, lạnh lùng, nghiêm nghị, mặc quân phục đang sải bước với đôi chân dài về phía , tất cả đều mở to mắt, thậm chí ít còn kinh ngạc kêu lên thành tiếng.