" bây giờ chỉ nó hiểu lầm em, hận em. Ngay cả cũng nghi ngờ em, Lục Chấn Nam, rốt cuộc lương tâm ? Những năm nay em đối xử với thế nào! Em đối với cái nhà thế nào! Sao thể nghi ngờ em..."
Nhìn Phương Ngọc Lan thương tâm tuyệt vọng như , trong lòng Lục Chấn Nam cũng động lòng.
Ông vốn nghi ngờ tính xác thực trong lời của con trai , khi Phương Ngọc Lan trải lòng nhiều như , lòng ông d.a.o động.
Có lẽ là con trai ông nhầm lẫn , dù con trai ông nay luôn thù địch với vợ của ông .
"Được, nếu tin em, nghi ngờ em, chúng ly hôn , như Lục Tranh cũng sẽ thấy em chướng mắt nữa. Con trai và con gái cũng theo em ."
TBC
"Dù dù nhà họ Lục các cũng thiếu con cháu, cha cũng bao giờ nhận con trai và con gái của chúng ..."
Nói xong Phương Ngọc Lan lau nước mắt mặt, bà nở nụ chua xót, bình tĩnh .
Nhìn dáng vẻ của Phương Ngọc Lan, thấy bà xoay định lên lầu thu dọn hành lý, Lục Chấn Nam thở dài nắm lấy cánh tay bà .
"Ngọc Lan, ý đó, chỉ hỏi một chút..."
"Hỏi một chút? Lục Chấn Nam, nghĩ em là kẻ ngốc ? Anh rõ ràng là đang nghi ngờ em!"
Lần đến lượt Phương Ngọc Lan hung hăng hất tay Lục Chấn Nam , mắt bà ngấn lệ, cố nén mà ngẩng đầu lên, dáng vẻ đó trông thật sự tủi đau lòng.
"Được , là sai, em đừng quậy nữa. Chẳng lẽ trọng tâm bây giờ là chuyện năm đó Vãn Thu thể bọn buôn bắt cóc ?"
Để vợ gây sự với ông nữa, ông chỉ thể cố gắng sang chuyện của Lâm Vãn Thu.
Thật lòng mà , dù trong thâm tâm ông tin chuyện , nhưng con trai cả của ông hết đến khác nhắc tới, hơn nữa bây giờ nó còn lớn chuyện như , khiến cho nhà trong cả khu tập thể quân đội đều chuyện .
Ông nghĩ bao lâu nữa, cần đợi đến ngày mai, cấp và đồng nghiệp trong đơn vị sẽ gọi điện thoại hỏi ông về chuyện .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-tieu-hoa-yeu-duoc-ca-nha-cung-chieu/chuong-432.html.]
Quả nhiên, khi Lục Chấn Nam nhắc đến Lâm Vãn Thu, Phương Ngọc Lan còn "vô lý gây sự" đòi ly hôn nữa.
Bà lau nước mắt nơi khóe mắt, đôi mắt đến đỏ hoe đầy vẻ lo lắng.
"Chấn Nam, Vãn Thu, Vãn Thu thật sự bọn buôn bắt cóc ???"
"Anh , em nghĩ ?"
Lục Chấn Nam Phương Ngọc Lan bằng ánh mắt sắc bén, tuy ông tin Phương Ngọc Lan thể nào hại Lâm Vãn Thu, nhưng ông vẫn Lục Tranh ảnh hưởng ít nhiều.
Phương Ngọc Lan câu hỏi của Lục Chấn Nam xong thì mờ mịt lắc đầu.
"Em, em cũng . mà nếu thể, em hy vọng cô bỏ trốn cùng thích, chứ bọn buôn bắt cóc."
"Dù ... Nếu cô thật sự bọn buôn bắt cóc, thì cô sẽ gặp chuyện đáng sợ đến mức nào chứ?"
"Hơn nữa nếu cô thật sự bọn buôn bắt cóc, mười tám năm qua, cô từng liên lạc gì với và A Tranh, cũng chỉ thể rõ cô hề trốn thoát khỏi tay bọn buôn mà là bọn buôn bán vùng núi sâu !"
"Như , mười tám năm nay cô sống khác gì trong địa ngục!"
"Cho nên nếu thể, Chấn Nam, em thật sự hy vọng Vãn Thu bỏ trốn với cô yêu, những năm qua cô và yêu sống cùng , sống hạnh phúc. Chứ bọn buôn bắt cóc..."
Nghe những lời của Phương Ngọc Lan, lòng Lục Chấn Nam chấn động mạnh, ông lặng lẽ gật đầu.
"Em đúng..."
Nếu vợ cũ của ông thật sự bọn buôn bắt cóc, thì mười tám năm nay, cô thật sự sống bằng c.h.ế.t...
Cho nên... Cho nên... Cô bỏ trốn với khác là kết cục nhất...