Tuy nhiên, ông thất bại một mười tám năm , chịu đựng nỗi nhục lớn nhất cuộc đời.
Vì , ông trải qua điều đó một nữa.
Lục Tranh vẻ mặt phức tạp, khó hiểu của cha , lạnh một tiếng, chỉ để một câu bỏ .
"Cha, đây lẽ là cơ hội cuối cùng của cha đấy. Hy vọng cha đừng đưa lựa chọn khiến bản hối hận."
Đối với vụ bê bối xảy ở nhà họ Lục, hình tượng của Phương Ngọc Lan trong mắt các quân tẩu trong đại viện quân khu đổi.
Hình ảnh Phương Ngọc Lan dịu dàng, hiền lành, bụng, đảm đang trong mắt họ biến mất, đó là độc ác, ích kỷ, giả tạo, và quan trọng nhất là quá giỏi dối! Trong miệng bà dường như chẳng một câu nào là thật!
Sau khi những hàng xóm trong đại viện quân khu Lục Chấn Nam "mời" khỏi nhà, họ khỏi bàn tán xôn xao về những chuyện xảy hôm nay.
"Vậy chuyện Lâm Vãn Thu mất tích năm đó chẳng lẽ đúng như lời Lục Tranh ???"
"Trước đây thể tin, nhưng những chuyện xảy hôm nay và đoạn ghi âm của Phương Ngọc Lan khiến nghĩ rằng Lâm Vãn Thu mất tích năm đó thật sự là do hại."
" nghĩ nếu cả nhà họ Lục điều tra gì thì cũng sẽ những lời như ."
" vẻ tin lời Lục Tranh đấy."
"Ừ, cũng chút tin. Dù bao nhiêu năm nay, chúng đều thấy rõ ông Lục đối xử với Phương Ngọc Lan và hai đứa con của bà như thế nào."
"Hơn nữa, Lục Tranh từ nhỏ chuyển ngoài sống cùng ông nội, gần như về nhà họ Lục, cũng bao giờ gọi Phương Ngọc Lan một tiếng , thậm chí một tiếng dì cũng từng gọi."
"Thực từ lâu , Phương Ngọc Lan chắc chắn đơn giản! Nếu thì năm đó bà thể gả cho Lục Chấn Nam , tuy hai vợ chồng họ là sinh đôi nên sinh non, nhưng thấy lúc đó chắc chắn là Phương Ngọc Lan dùng con để ép cưới!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-tieu-hoa-yeu-duoc-ca-nha-cung-chieu/chuong-430.html.]
"Phương Ngọc Lan đúng là một phụ nữ đáng sợ!"
" mà những gì Lục Tranh đều là sự thật, thì Lâm Vãn Thu thật quá đáng thương."
"Nếu thật sự bọn buôn bắt cóc, , bà còn sống ?"...
Trong khi nhà quân nhân trong đại viện quân khu đang bàn tán về những chuyện xảy ở nhà Lục Chấn Nam hôm nay, nghi ngờ về vụ mất tích của Lâm Vãn Thu mười tám năm thì lúc tại nhà họ Lục, tuy những hàng xóm tò mò đuổi , trong phòng khách rộng lớn chỉ còn Lục Chấn Nam và Phương Ngọc Lan, nhưng bầu khí vô cùng căng thẳng.
Phương Ngọc Lan Lục Chấn Nam mặt mày âm trầm, lời nào, bà chút hoảng hốt mím môi, cố gắng giữ bình tĩnh.
Dù cho dù hôm nay Lục Tranh lột mặt nạ của bà mặt , nhưng trong chuyện bắt cóc Lâm Vãn Thu, hề bất kỳ bằng chứng nào.
Vì cả, cho dù tất cả đều nghi ngờ bà , nhưng chỉ cần bằng chứng và Lục Chấn Nam chồng bà tin tưởng bà là !
Vậy nên bà cần hoảng sợ, bà hiểu chồng , ông chắc chắn sẽ tin những lời Lục Tranh !
Bởi vì nếu tin những lời đó, thì chẳng khác nào ông thừa nhận sai lầm của trong suốt những năm qua.
Ông sẽ bao giờ nghĩ đến chuyện đó, sẽ tin...
"Chấn Nam, em, em thật sự ngờ A Tranh ghét em đến mức , đến nỗi thể bịa những lời dối như . Năm đó em chỉ là một phụ nữ yếu đuối xuất từ gia đình bình thường, em thể những chuyện như A Tranh chứ..."
Phương Ngọc Lan nhẹ nhàng nắm lấy tay Lục Chấn Nam, bằng giọng dịu dàng, đầy ấm ức và đau khổ.
Cứ như thể bà chịu đựng một sự bất công tột cùng, trông vô cùng đáng thương...
Tuy nhiên, Lục Chấn Nam hất mạnh tay Phương Ngọc Lan .
TBC