"Dì, dì cũng như , dì chỉ cảm thấy là cháu đang cắt câu lấy nghĩa, cháu hiểu lầm dì..."
Nghe Phương Ngọc Lan , Lục Tranh giễu một tiếng, lời nhất từ tới nay.
"Nếu bà cảm thấy đoạn ghi âm , giọng của chính bà cũng đáng tin như , sẽ khác cắt câu lấy nghĩa."
"Vậy thì... Mười tám năm , cái gọi là lá thư để mà các , bà thể khẳng định lá thư đó là tự tay ? Và chắc chắn bỏ trốn với khác?"
"Phương Ngọc Lan, năm đó chuyện gì cũng là bà , thì thể năm đó bà cắt câu lấy nghĩa, vu oan dan díu với khác, cố ý dẫn dắt khác hiểu lầm ..."
Thấy Lục Tranh lái chuyện sang Lâm Vãn Thu, Phương Ngọc Lan sững , bà ngờ Lục Tranh tới lui, mục tiêu là giúp sáng tỏ...
Trong nháy mắt, bà hiểu rõ mục đích của Lục Tranh, cảm thấy chuyện bà vẫn nhanh chóng giải quyết mới , thể Lục Tranh dẫn dắt, khiến khác nghi ngờ chuyện mười tám năm , nhất là nghi ngờ bà !
Chỉ điều bà còn kịp suy nghĩ nên cắt ngang đề tài của Lục Tranh như thế nào thì thấy Lục Chấn Nam cắt ngang lời Lục Tranh một bước, cho nhắc chuyện Lâm Vãn Thu bỏ trốn mười tám năm .
"Lục Tranh! Con im miệng cho cha! Con gì? Con trở về là để chọc tức cha !"
Lục Chấn Nam trợn mắt trừng Lục Tranh, n.g.ự.c phập phồng lên xuống, hiển nhiên là vô cùng phẫn nộ vì Lục Tranh đột nhiên nhắc tới chuyện mười tám năm .
Phương Ngọc Lan cũng nhân cơ hội lóc kể lể.
"A Tranh, dì cháu ghét dì, vẫn luôn cảm thấy là dì hại cháu, nhưng mà dì và cháu là bạn nhất, hại cháu chứ?"
"Chuyện năm đó đúng là cháu sai. Lúc bà còn học, đúng là một đối tượng thầm mến, chỉ vì vướng bận hôn ước với cha cháu nên mới từ bỏ mối tình cảm ..."
Theo lời của Phương Ngọc Lan, vẻ mặt Lục Chấn Nam cũng càng ngày càng khó coi, trong mắt ông tràn đầy lửa giận và vẻ đau khổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-tieu-hoa-yeu-duoc-ca-nha-cung-chieu/chuong-427.html.]
TBC
"Câm miệng! Tất cả im miệng cho !"
Lục Chấn Nam như phát điên cắt ngang những lời kế tiếp của Phương Ngọc Lan, vẻ mặt quả thực cực kỳ đáng sợ.
Điều cho những nhà quân nhân vốn đang hóng chuyện trong phòng khách nhà họ Lục đều dọa đến mức vô thức nín thở.
"A Tranh, dì cháu hận dì, vẫn luôn thành kiến với dì, cảm thấy dì là một xa tâm cơ khó lường. mà cháu thật sự hiểu lầm dì ."
" bây giờ dì mặc kệ cháu nghĩ về dì thế nào, dì, dì... Cũng giải thích gì nữa, cháu thì là ."
Nói xong, Phương Ngọc Lan giống như quyết định điều gì đó, Lục Tranh với vẻ bất chấp.
"Nếu cháu cảm thấy là dì bảo Tiểu Ngữ bỏ mảnh thủy tinh vỡ giày của cô gái khác, thì cứ coi như là dì !"
"Tất cả những chuyện đều là dì , cháu gì cứ nhắm dì, chỉ cầu xin cháu tha cho cháu gái dì, nó còn nhỏ, nó tương lai như , dì hy vọng cháu giơ cao đ.á.n.h khẽ, thể tha cho nó. Tất cả những chuyện đều là dì , đều là dì , cầu xin cháu, A Tranh..."
Nhìn Phương Ngọc Lan nức nở, dáng vẻ vô cùng đau khổ tuyệt vọng, dáng vẻ hèn mọn cầu xin, suýt nữa là quỳ xuống mặt Lục Tranh.
Trong lúc nhất thời, những nhà quân nhân vốn còn nửa tin nửa ngờ lời giải thích của Phương Ngọc Lan đều cảm thấy sự việc hình như giống như Lục Tranh .
Trong bản ghi âm quả thực bất kỳ lời nào chứng minh Phương Ngọc Lan xúi giục Phương Tình Ngữ bỏ mảnh thủy tinh vỡ giày khác.
Hơn nữa... Lục Tranh nhắc tới là Phương Ngọc Lan hãm hại, vu khống , chuyện thật sự thể là... Vì Lục Tranh thành kiến với Phương Ngọc Lan nên mới chuyện ngày hôm nay!
Xem tình hình mắt, hình như thật sự chỉ là cháu gái Phương Ngọc Lan nhân phẩm , nên nết, Phương Ngọc Lan cô cũng chỉ đau lòng cháu gái lợi dụng mà thôi.