Thậm chí chỉ mới hai năm cưới một phụ nữ khác, cùng phụ nữ khác sinh con, xây dựng gia đình mới, mà phụ nữ đó từng là bạn của bà ...
Vậy thì đây sẽ là đả kích lớn đến mức nào đối với chứ?
Cho nên cho nên nếu mất trí nhớ, thì... Anh thà rằng đừng nhớ những chuyện khiến bà đau khổ, ghê tởm .
So với việc và nhận , càng hy vọng thể sống hạnh phúc.
Mà bây giờ sống hạnh phúc, em trai cũng sống hạnh phúc, cuộc sống của hai .
Trong cuộc sống của họ cần một chồng tin tưởng bà , một cha thừa nhận phận của em trai ...
"A Tranh, A Tranh? Cháu ?"
Sở Tố thanh niên đang ngẩn , tuy mặt biểu cảm gì nhưng bà cảm thấy buồn bã, khiến bà cảm giác đau lòng khó hiểu.
"Không ạ, chỉ là cháu thấy dì giống cháu nên mới đến ngẩn ." Lục Tranh hồn, đè nén cảm xúc mãnh liệt trong lòng, giọng bình tĩnh.
"Thật ? Vậy lẽ là vì vóc dáng của dì và cháu giống , đôi khi hai vóc dáng tương tự, đúng là sẽ khiến khác cảm thấy vài phần giống ." Sở Tố mỉm , dịu dàng .
"Dì Sở, dì con ạ?"
"Có chứ, dì một đứa con trai đang học đại học, nó tên là Tiểu Tinh."
"Vậy dì và con trai dì hạnh phúc ?"
"Đương nhiên , cháu , con trai Tiểu Tinh của dì vui mừng thế nào khi thi đỗ trường đại học mơ ước, từ khi đến thủ đô, dì nghĩ ngày nào nó cũng vui vẻ. Thấy nó vui vẻ, như dì cũng cảm thấy hạnh phúc ..."
TBC
Thấy hễ nhắc tới em trai là nụ mặt thể giấu , Lục Tranh cũng nở một nụ thản nhiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-tieu-hoa-yeu-duoc-ca-nha-cung-chieu/chuong-420.html.]
Thật , và em trai bây giờ sống hạnh phúc là .
Sau khi trò chuyện thêm với về em trai , Lục Tranh mới trả tiền đặt cọc may sườn xám, lưu luyến rời khỏi tứ hợp viện của .
Dù ... Anh và chỉ là xa lạ, cũng lý do gì để ở thêm nữa...
"A Tranh, chuyện với cháu vui, sườn xám của cháu cứ giao cho dì nhé, nếu thể, dì gặp cháu, xem là như thế nào mà thể nuôi dạy một đứa trẻ ưu tú như cháu."
Sở Tố đưa Lục Tranh đến cửa tứ hợp viện, bà mỉm bóng dáng cao lớn thon dài , ánh mắt tràn đầy từ ái, dịu dàng .
Tuy mới quen trai cao lớn trai , nhưng bà cảm thấy quen thuộc, khiến bà vô cớ thiện cảm với .
"Cảm ơn dì, cháu cũng vui khi trò chuyện với dì. Mẹ cháu, bà là một giống dì, bà cũng yêu con của , cháu cũng... Rất yêu bà ."
Vì , , xin hãy tha thứ cho con vì nhận , cho sự thật.
Bởi vì con thật sự phá vỡ cuộc sống yên bình và hạnh phúc hiện tại của và em trai...
Biết và em trai vẫn còn sống, hơn nữa còn sống , hạnh phúc, như là đủ ...
Cuối cùng Lục Tranh đầu một cái thật sâu kiên quyết bước .
Sau khi khỏi con hẻm của tứ hợp viện, ngẩng đầu bầu trời bao la, quyết định sẽ đến nơi từng sống để xem thử, tìm hiểu rõ ràng, trong mười tám năm mất tích, sống như thế nào...
Vì , khi rời khỏi , Lục Tranh đến nơi và em trai từng sống.
Nơi đầu tiên đến là thị trấn nhỏ mà và em trai từng sống lúc ban đầu.
Với sự hỗ trợ của cảnh sát, cùng với việc tự tìm hiểu, năm đó để trốn tránh sự truy đuổi của bọn buôn , chạy trốn đến thị trấn ven sông , vì đường nên xe đạp của thợ may họ Sở đ.â.m , đó bà ngất xỉu khi đang ôm em trai .