Hạ Hải Yến thấy hai bên chuyện khá hợp , hơn nữa Hạ Ngọc và đối phương là bạn học cùng trường nên phận của hai , cuối cùng Hạ Hải Yến quyết định... Hỏi thẳng tên của họ.
Cô nghĩ, tên chắc chắn cô thể phận của hai !
"Thật trùng hợp, nếu và em gái là bạn học cùng khóa, hai trao đổi tên quen nhé!"
Lời của Hạ Hải Yến khiến Hạ Ngọc vốn thoải mái càng thêm ngại ngùng.
Cô định kéo Hạ Hải Yến và Tiểu Hải Tảo ngay, nhưng ngờ trai trẻ trai tự nhiên giới thiệu bản với họ.
"Chào , tớ tên là Sở Thần Tinh, là sinh viên năm nhất chuyên ngành Ngoại giao của đại học Ngoại giao thủ đô, vui quen với ."
Nghe đối phương giới thiệu trang trọng như , Hạ Ngọc cũng học theo, tự giới thiệu về .
"Chào , tớ tên là Hạ Ngọc, là sinh viên năm nhất chuyên ngành Tiếng Anh của đại học Ngoại giao thủ đô, vui quen với !"
TBC
Tiểu Hải Tảo chớp chớp mắt, cũng mỉm tự giới thiệu với Sở Thần Tinh.
"Chào , tớ tên là Hạ An Nhiễm, là sinh viên năm nhất chuyên ngành Khoa học Sinh học của đại học Thủ Đô , vui quen với ! À, đúng , nếu học cùng trường với cháu gái tớ thì hãy bạn với cháu nhé! Nó chẳng bạn bè gì cả!"
Hạ Ngọc thật sự bất lực.
Cô út của cô luôn chê cô bạn bè, bây giờ thấy một nam sinh cùng trường với cô bảo bạn với cô ...
"Được chứ, Tiểu Tinh nhà dì thích kết bạn. Tiểu Tinh, con ở trường nhớ giúp đỡ bạn học Hạ Ngọc nhé."
Mẹ Sở mỉm dịu dàng Tiểu Hải Tảo và Hạ Ngọc, giọng thiện.
"Con , ." Sở Thần Tinh gật đầu, với Hạ Ngọc rạng rỡ hơn.
"Bạn học Hạ Ngọc, mong chỉ giáo nhiều hơn."
"Vâng, , cảm ơn bạn Sở Thần Tinh."
Bị ép kết bạn với bạn đầu tiên ở đại học, Hạ Ngọc bất đắc dĩ mỉm với Sở Thần Tin, nhưng nghĩ họ cùng chuyên ngành nên cũng cần nghĩ nhiều.
Lúc cô mừng vì đăng ký chuyên ngành Tiếng Anh chứ Ngoại giao!!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-tieu-hoa-yeu-duoc-ca-nha-cung-chieu/chuong-367.html.]
Đang lúc hai bên trò chuyện vui vẻ, Sở còn định cảm ơn Tiểu Hải Tảo bằng cách tặng mỗi cô gái một ít đồ ăn vặt tự thì thấy tiếng gọi oang oang của Vương Quế Hoa.
"Con gái ngoan, Tiểu Ngọc! Hải Yến..."
Nghe thấy tiếng Vương Quế Hoa, ba cô gái đang mải mê ăn vặt vội vàng đặt đồ ăn xuống.
"Dì Sở, cháu gọi cháu ! Cháu nhé!"
"Ừ ừ, , đừng để lớn lo lắng."
Mẹ Sở mỉm ba cô gái, dịu dàng .
Sau khi chào tạm biệt Sở Thần Tinh và Sở, ba Tiểu Hải Tảo nhanh chóng về chỗ của .
"Mẹ, đừng vội! Con đây nè!"
Nhìn thấy Vương Quế Hoa đang lo lắng tìm họ, Tiểu Hải Tảo vội vàng chạy đến ôm lấy tay Vương Quế Hoa nũng.
Thấy ba xuất hiện mặt bình an vô sự, Vương Quế Hoa mới thở phào nhẹ nhõm.
"Con gái ngoan, dặn ba đứa ngoan ngoãn yên tại chỗ mà! Chạy lung tung tàu hỏa nguy hiểm lắm! Lỡ gặp kẻ buôn thì ?!"
Vương Quế Hoa nghĩ, khi tàu dừng , bà thể để ba cô gái ở tàu một , còn lớn thì xuống mua đồ .
Ba đứa nhỏ lời! Bảo chúng yên ghế, thế mà vẫn chạy lung tung, thật đáng sợ!
"Mẹ, chúng con chạy lung tung ạ! Chỉ là nãy con thấy một dì say tàu khó chịu nên ba đứa con mới rời khỏi chỗ để đưa túi thơm chống say tàu cho dì thôi!"
Tiểu Hải Tảo nghiêm túc giải thích với Vương Quế Hoa.
Thế nhưng Vương Quế Hoa cô giải thích xong càng lo lắng hơn, nghiêm nghị dạy bảo ba Tiểu Hải Tảo.
"Sau gặp chuyện như thì ba đứa tự ý nữa. Nhỡ say tàu là kẻ giả vờ thì !"
"Mẹ, dì Sở ạ!"