Thập Niên 80: Tiểu Hoa Yêu Được Cả Nhà Cưng Chiều - Chương 362

Cập nhật lúc: 2025-10-30 12:44:55
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vì Tiểu Hải Tảo và Hạ Ngọc sắp trong vài ngày tới, Hạ Đại Dân và Vương Quế Hoa tổ chức tụ họp cả nhà họ Hạ, ăn một bữa tiệc chia tay đoàn tụ tại tiệm bánh bao của bà.

Sau khi lưu luyến tạm biệt những đang ở huyện Bái và thôn Nam Hà, Vương Quế Hoa và Hạ Đại Dân mới bắt đầu thu dọn hành lý của .

Thực hành lý của họ nhiều, nhiều nhất là hành lý của Tiểu Hải Tảo.

Kể từ khi Tiểu Hải Tảo trở thành mẫu chụp ảnh cho cửa hàng quần áo ở thành phố S, quần áo của cô ngày càng nhiều.

Từng món đều kiểu dáng , chất lượng , thực sự thể mang theo.

"Mẹ, chúng chỉ cần mang theo quần áo theo mùa là , cần mang hết ."

Tiểu Hải Tảo thấy cha cùng đóng gói hành lý cho mà định mang tất cả quần áo của cô thì ngăn cản.

"Không , đây đều là quần áo , hơn nữa đường xa vời vợi, khi thực sự đến lúc mùa, chúng cũng thể trở về ."

Vương Quế Hoa lắc đầu bất lực, từ huyện Bái đến thủ đô tàu hỏa mất mấy ngày.

Đi về như thật là mệt mỏi, lẽ họ trở về huyện Bái cũng chỉ thể là dịp Tết mới thể về thôi.

Vương Quế Hoa nên đóng gói tất cả quần áo của con gái ?

"Mẹ con đúng, chỗ quần áo đều quý giá, hơn nữa còn mới, chúng mang ." Hạ Đại Dân cũng gật đầu .

Nghe cha vẻ nỡ bỏ chỗ quần áo , Tiểu Hải Tảo khúc khích.

"Cha , hai quên , con bây giờ vẫn là mẫu ảnh cho tiệm quần áo của chị Tuệ Tuệ mà, quần áo mùa nào cũng hết! Mỗi quý con đều đồ mới để mặc nên chúng cần mang mấy bộ "đồ cũ" ạ."

"À, đúng ! Con gái ngoan nhà thiếu quần áo mặc."

TBC

Vương Quế Hoa vỗ trán , lúc mới nhớ cô con gái cưng nhà thiếu gì chứ thiếu quần áo !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-tieu-hoa-yeu-duoc-ca-nha-cung-chieu/chuong-362.html.]

" chỗ quần áo đây... ?"

Hạ Đại Dân ông và vợ xếp quần áo gọn gàng túi lớn, nghi ngờ hỏi.

"Cha , là con đem chỗ quần áo tặng cho mấy bạn học cảnh khó khăn hơn ạ."

Mặc dù Tiểu Hải Tảo cảm thấy đem quần áo cũ của cho khác hình như , nhưng thời dường như hề chê quần áo cũ khác cho, thậm chí cho quần áo cũ còn vui vẻ cảm kích.

Hơn nữa mấy bộ đồ của cô thực cũng chỉ mặc vài , trông còn như mới, cũng hẳn là đồ cũ.

Với giá của mấy bộ cũng hề rẻ.

Tiểu Hải Tảo nghĩ, nếu dùng đến, mà mang cũng bất tiện, thì đem chỗ quần áo cũ tặng cho những cần chúng hơn !

"Vậy... Cứ con !"

Vương Quế Hoa và Hạ Đại Dân dù vẫn tiếc mấy bộ đồ nhưng con gái cũng đều gật đầu đồng ý.

Hôm , cô mang quần áo đến trường, Tiểu Hải Tảo tuy tặng quần áo cho bạn học nhưng cũng tự tặng. Bởi vì cô vẫn cảm thấy gì đó tự nhiên.

Nên cô chọn cách mang hết quần áo đến trường, nhờ hiệu trưởng Ngụy chia cho những học sinh cảnh khó khăn.

hiệu trưởng Ngụy cũng là một hiệu trưởng , tận tâm tận lực, ông rõ học sinh nào thực sự thuộc diện khó khăn và thực sự cần những bộ quần áo .

"Bạn học Nhiễm Nhiễm, thầy mặt các bạn học sinh đó cảm ơn em ."

"Hiệu trưởng Ngụy, thầy đừng khách sáo thế ạ, mấy bộ quần áo thật sự đáng gì ."

Đối mặt với sự cảm kích của Hiệu trưởng Ngụy, Tiểu Hải Tảo thấy ngượng, cô vội vàng xua tay, nghiêm túc .

"Hiệu trưởng Ngụy, bây giờ em vẫn khả năng, nhà em sắp tới chuyển lên thủ đô cần một khoản tiền lớn, đợi em năng lực, tiền , em chắc chắn sẽ góp một phần sức lực giúp đỡ những bạn nhỏ khó khăn đó ạ!"

 

Loading...