Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Tôi Được Sĩ Quan Quân Đội Chiều Chuộng - Chương 470: Tại sao tặng máy ảnh cho tôi
    Cập nhật lúc: 2025-11-04 10:54:37
    Lượt xem: 0 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2g34BBhjFr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tống Sơn Xuyên tham gia cuộc thi chỉ vì một chiếc máy ảnh, lời như thế thể miệng? Vốn giỏi ăn , giờ đây càng ấp a ấp úng: ", ... chỉ là thấy , liền thử một chút."
Lâm Thúy Bình nghiêng đầu : "Lần trở về, chỉ cần mở miệng, bất kỳ nhà hàng quốc doanh lớn nào cũng đều tùy chọn, tiền lương lẽ còn cao hơn chúng , mà cũng sẽ vất vả như thế. Lúc tham gia cuộc thi, từng nghĩ tới vấn đề ?"
Tống Sơn Xuyên lắc đầu: " nghĩ tới."
Thế giới của quá đơn giản, ngoài việc thể nuôi sống bản , chỉ còn ba chuyện.
Nghiên cứu ẩm thực, và Lâm Thúy Bình.
Còn những chuyện như sân khấu lớn hơn, kiếm nhiều tiền hơn, bao giờ nghĩ tới.
"Đằng nào sớm muộn gì cũng ." Lâm Thúy Bình lẩm bẩm một câu, cúi đầu những viên sỏi nhỏ chân, cô nghĩ tới từ nay về sẽ còn ai nấu riêng cho cô đồ ăn nữa, cũng sẽ còn ai luôn tặng quà cho cô nữa, trong lòng cảm thấy nghẹn .
Tống Sơn Xuyên rõ cô gì, kéo nhẹ tay áo cô: "Túi để mang , nặng lắm."
Trong túi đặt máy ảnh, nặng trịch.
Lâm Thúy Bình phồng má, bực bội giật chiếc túi xuống: "Đưa đây! chiếc máy ảnh của , vội cái gì chứ!"
Tống Sơn Xuyên dịu dàng giải thích: "Máy ảnh là tặng cho em, mang về sẽ đưa cho em, bây giờ nặng lắm."
"Ai thèm cái máy ảnh nát của !" Lâm Thúy Bình há miệng liền, xong mới bỗng trợn mắt to nhận Tống Sơn Xuyên gì: "Anh cái gì? Tặng máy ảnh cho ai?"
Tống Sơn Xuyên đeo túi lên , cao lớn, lên mắt cong cong: "Em thích chụp ảnh, tặng cho em."
Lâm Thúy Bình há hốc mồm: "Tống Sơn Xuyên, một chiếc máy ảnh giá bao nhiêu ?"
Hắn đương nhiên , còn lén dò hỏi giá cả, vì bản mua nổi mà buồn bã lâu.
" cần dùng." Tống Sơn Xuyên trả lời vấn đề : " lấy tiền thưởng là ."
Lâm Thúy Bình tức giận: "Thứ vất vả mới , thể tùy tiện tặng cho khác? Dù thích chụp ảnh cũng thể mang đến cửa hàng bách hóa bán , ít nhất cũng bán mấy trăm tệ."
Tống Sơn Xuyên mím môi: "Em là khác."
" là khác? Chúng là quan hệ gì chứ?" Lâm Thúy Bình chọc tức: "Anh tặng thứ đắt đỏ như , lấy gì trả ?"
Tống Sơn Xuyên thấy cô tức giận, cũng theo đó mà hoảng hốt: "Không cần trả, máy ảnh đắt."
Hắn luống cuống giải thích, nhưng vì nóng lòng nên thể thêm lời biện giải nào, chỉ thể dùng cả tay chân, hiệu lặp câu đó: "Chúng là bạn bè, cần trả."
Đừng bạn bè, ngay cả kết hôn mới cho bao nhiêu sính lễ chứ?
Một chiếc máy ảnh còn nhiều hơn sính lễ kết hôn của , bạn bè nhà ai tặng đồ như ?
Lâm Thúy Bình đó, lặng lẽ Tống Sơn Xuyên, mồ hôi trán vì sốt ruột mà túa , lời hoa mỹ, cũng các cô gái vui. Không như Phùng Cường một công việc chính thức, ôm chiếc bát sắt, cũng như Điền Hạo, gia thế bối cảnh hùng hậu.
Thế nhưng, trớ trêu , chính là , đối với cô như , đến mức cô thể nào từ chối thêm nữa.
"Tại tặng máy ảnh cho ?" Lâm Thúy Bình trực tiếp hỏi miệng: "Một chiếc máy ảnh giá mấy trăm tệ, là tiền lương mấy tháng của đó."
Lý do Tống Sơn Xuyên đưa cũng đơn giản: "Em thích."
" thích, liền tặng ?" Lâm Thúy Bình thẳng : "Vậy còn thích nhà lớn nữa, còn thích xe nữa, còn thích nhiều nhiều tiền nữa, cũng tặng ?"
Tống Sơn Xuyên ánh mắt tối sầm , lắc đầu: " ."
Vân Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-toi-duoc-si-quan-quan-doi-chieu-chuong/chuong-470-tai-sao-tang-may-anh-cho-toi.html.]
Chỉ cần , chắc chắn sẽ cho cô.
Lâm Thúy Bình vẫn chằm chằm , đến mức Tống Sơn Xuyên đỏ lên: "Anh nữa , tại tặng máy ảnh cho ?"
Cô luôn cho rằng, một đối với một khác, là mục đích.
Ví dụ như một đàn ông theo đuổi một phụ nữ, ắt sẽ bỏ chút gì đó, ví dụ như quà tặng, ví dụ như tiền bạc, hoặc là nhiều thời gian.
Tống Sơn Xuyên tặng món quà quý giá như , lẽ nào bày tỏ tấm lòng với cô, để cô bạn gái ?
Trái tim Lâm Thúy Bình đập nhanh hơn một chút, cô đột nhiên nghĩ, nếu Tống Sơn Xuyên miệng, lẽ cô khó từ chối, thậm chí còn từ chối...
Tống Sơn Xuyên vẫn là câu đó: "Bởi vì em thích."
Lâm Thúy Bình sững sờ một chút, trừng mắt liếc : "Đồ ngốc!"
Cô xong liền chạy thẳng về nhà trọ: "Giữ cái máy ảnh nát của , thèm!"
Tống Sơn Xuyên đờ đẫn đó, một lúc lâu ánh mắt dần tắt lịm, tại cô nhận? Là vì chiếc máy ảnh ? Hay là vì do tặng, khiến cô vui?
Hắn đây Lâm Thúy Bình thích Điền Hạo, nhưng Điền Hạo cô tổn thương.
Hoặc là vì máy ảnh tặng nhiều chức năng như của Điền Hạo?
Tống Sơn Xuyên thể nghĩ thông, sờ chiếc máy ảnh trong túi vải, chút nào cảm thấy vui mừng vì giành chức quán quân...
Hai ở hai phòng liền kề , lúc Tống Sơn Xuyên qua, Lâm Thúy Bình đóng chặt cửa phòng , trong hành lang chỉ thắp sáng một ngọn đèn màu vàng ảm đạm, cửa im lặng lâu, cũng dám gõ cửa.
Chiếc máy ảnh đó cứ thế lặng lẽ đặt đầu giường trong nhà trọ, Tống Sơn Xuyên ngay ngắn giường, ngay cả đèn cũng bật, cả chìm đắm trong bóng tối.
Hắn một chút động tĩnh bên phòng bên cạnh, cảm thấy lịch sự, tại Lâm Thúy Bình tức giận, dám hỏi.
Như một chú ch.ó nhỏ chủ nhân bỏ rơi, rõ ràng hoảng sợ, nhưng vẫn tự suy ngẫm, rốt cuộc bản sai chuyện gì, mới khiến cô vui.
Chỉ cách một bức tường, Lâm Thúy Bình cũng hứng ngủ.
Cô giường trằn trọc, một lúc áp tai tường động tĩnh bên phòng bên cạnh, kết quả là chẳng thấy gì.
"Tống Sơn Xuyên!" Lâm Thúy Bình nghiến răng, lẽ nào là cô hiểu sai ý ? Trên thực tế Tống Sơn Xuyên chỉ xem cô là quản lý, là bạn bè, thậm chí là chị gái?
Rõ ràng lúc đầu chính cô xem Tống Sơn Xuyên như em trai, bây giờ nghĩ tới chuyện Tống Sơn Xuyên xem cô như chị gái, Lâm Thúy Bình cả thể bình tĩnh nổi.
Em trai cùng huyết thống nhà ai, đối với chị gái như chứ? Cô tin!
Chỉ cách một bức tường, hai căn phòng, hai tâm trạng khác .
rốt cuộc Tống Sơn Xâu vẫn thể nhẫn nại, tự co rúm , nhắm chặt mắt, trong lòng chỉ nghĩ một ý niệm, rốt cuộc cô thích loại máy ảnh nào?
Chiếc máy ảnh đủ , mang thêm chút tiền đổi một cái khác ?
Cửa phòng gõ, bên ngoài là giọng của Lâm Thúy Bình: "Tống Sơn Xuyên, mở cửa cho !"
Cô thể nhịn nổi, nhất định hỏi cho rõ, hỏi rõ ràng nếu Tống Sơn Xuyên thích cô, thì dựa cái gì đối với cô như ? Hắn cô sẽ hiểu lầm ? Không như sẽ gây phiền phức cho cô ?
Hắn Điền Hạo, cô mặt là thể quên sạch sẽ, là Tống Sơn Xuyên, đừng hòng dùng một câu bạn bè để đuổi cô !