Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Tôi Được Sĩ Quan Quân Đội Chiều Chuộng - Chương 430: Rốt cuộc anh làm hay không?

Cập nhật lúc: 2025-11-03 07:55:38
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Tô Bạch dừng động tác: "Không đeo nữa?"

Tạ Vân Thư kéo cánh tay : "Rốt cuộc hả?"

Thẩm Tô Bạch cúi xuống hôn cô một cái thật mạnh, mới hít một thật sâu: "Hôm nay ."

Tạ Vân Thư: "..."

chủ động như , ?!

"Nếu thai thì cứ để , nuôi thôi, dù em cũng thấy bây giờ thể con." Tạ Vân Thư để , dùng lời kích động : "Thẩm Tô Bạch, rốt cuộc ."

Thẩm Tô Bạch thực sự nhịn đến mồ hôi chảy thành giọt: "Vợ , hôm nay uống rượu, thật sự ."

?" Ánh mắt Tạ Vân Thư tự chủ liếc xuống phần của : "Lần uống rượu, chẳng lực ?"

Vân Vũ

Thẩm Tô Bạch cảm thấy chắc chắn là đàn ông khả năng tự chủ nhất thiên hạ, nếu thì bây giờ hôn c.h.ế.t cô , gồng chân dậy: "Anh hỏi qua bác sĩ chuyên môn, nếu con, đàn ông nhất nên bỏ rượu bỏ t.h.u.ố.c nửa năm , như chất lượng mới ."

"Lại còn cách ?" Tạ Vân Thư thực sự từng để ý đến chuyện , cô chỉ đột nhiên nghĩ thông suốt, cảm thấy thuận theo tự nhiên là , hai vợ chồng họ kiếm tiền vất vả như , con cũng dễ nuôi.

Hơn nữa hôm qua gặp lão gia nhà họ Thẩm, trong lời của ông lão đều thoáng ý tiếc nuối, lẽ bản ông thể thấy đứa cháu đích tôn của cháu trai cưng chiều nhất.

Tạ Vân Thư cảm thấy sự nghiệp và việc con sẽ xung đột quá lớn, tuổi tác của Thẩm Tô Bạch ở đây , cô thể quá ích kỷ.

Thẩm Tô Bạch xoa xoa mái tóc của cô, cúi bên môi cô một câu, Tạ Vân Thư cả như bốc cháy.

Đợi Thẩm Tô Bạch nhà vệ sinh, Tạ Vân Thư mới mắng một câu: Đồ khốn kiếp!

Anh , ngày mai sẽ mua mấy hộp lớn, để cô một đêm!

Sao cô chứ!

Tạ Vân Thư lấy tay che mặt , vội vàng mím chặt môi, tiêu tiêu , cô cảm thấy khi kết hôn, bản ngày càng giữ gìn với chuyện nữa...

Sáng hôm , Thẩm Tô Bạch đưa Tạ Vân Thư liên hệ vật liệu xây dựng, lúc cô mới tại tối qua hẹn chiến hữu uống rượu, một ông lớp trưởng cũ khi xuất ngũ chuyên về ngành , cầu nối ở giữa, giá cả và chất lượng đều lo lắng.

Tạ Vân Thư lén véo tay Thẩm Tô Bạch, nhỏ bên tai : "Chồng , thế?"

Thẩm Tô Bạch cô bằng ánh mắt đầy vẻ , bề ngoài vẫn giữ vẻ nghiêm túc, nhưng lời với giọng trầm xuống chẳng nghiêm túc chút nào: "Để lời đó đến tối hãy ."

Tạ Vân Thư đỏ mặt, cô vẫn thể so với sự mặt dày của đàn ông, sáng sớm tranh thủ mua đồ ăn sáng, xách về một túi lớn thứ đó ...

Ông lớp trưởng cũ cảm thán một câu: "Ngay cả Tô Bạch cũng nỡ lấy vợ , xem đội hình của chúng còn ai ế nữa, thật ngờ ngay cả cũng xuất ngũ."

Khóa lính của họ năm đó một nửa chuyển ngành, xuất ngũ về quê, vì lý do cá nhân, vì lý do gia đình, Thẩm Tô Bạch thì chiếm cả hai, lúc đó ông đều cảm thấy tiếc, nếu ở trong quân đội, dám nghĩ Thẩm Tô Bạch sẽ đến chức vụ nào.

Không ngờ, chuyển ngành kinh doanh ngoại thương.

Thẩm Tô Bạch tôn trọng ông lớp trưởng cũ của , : "Lớp trưởng, con sống một đời, quy định nhất định gì."

"Điều đó cũng đúng, chỉ là kinh doanh cái thứ quá hao tâm tổn trí." Ông lớp trưởng cũ thở dài: "Công việc kinh doanh vật liệu xây dựng của cũng là nhờ gặp chính sách của nhà nước, hai năm nữa tình hình thế nào còn , cạnh tranh ngày càng khốc liệt."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-toi-duoc-si-quan-quan-doi-chieu-chuong/chuong-430-rot-cuoc-anh-lam-hay-khong.html.]

Ông giỏi những trò hư ảo thương trường, xuất từ quân đội nhân phẩm và quan điểm đều ngay thẳng, bán vật liệu xây dựng đều dùng loại nhất.

Tạ Vân Thư tiếp lời: "Lớp trưởng, chỉ cần chất lượng thì chắc chắn việc kinh doanh sẽ ngày càng hơn."

Ông lớp trưởng cũ : "Chất lượng cứ yên tâm, chúng chuyện rút bớt nguyên liệu, vật liệu xây dựng cô cần bao nhiêu cứ chở , tiền lúc nào thuận tiện thì đưa cho ."

Có câu của ông lớp trưởng cũ, công trình coi như thành công một nửa, dĩ nhiên Tạ Vân Thư cũng sẽ là lớp trưởng cũ của Thẩm Tô Bạch mà chiếm tiện nghi của ông, giá cả đều trả theo giá thị trường, hơn nữa còn trả một phần tiền đặt cọc.

Cô tin tưởng mà Thẩm Tô Bạch giới thiệu, tương lai sẽ hợp tác lâu dài.

Bây giờ công trình của nhà máy Độc Đặc chỉ còn đợi Lý Thắng Lợi và Cường Tử đến, là thể chuẩn nguyên liệu nhà máy , còn những việc khác cô chỉ cần quan tâm tiến độ là , cần lo lắng nhiều như .

Tạ Vân Thư báo với Giang Oánh, khi đó Lý Thắng Lợi và Cường Tử thể ở tại ký túc xá nhân viên, vấn đề chỗ ở như giải quyết.

Buổi sáng chuyện xong, Tạ Vân Thư liền định đến Đại học Bắc Kinh tìm em trai, Thẩm Tô Bạch đưa cô đến cổng trường: "Anh tìm đại ca chuyện một chút, một em ?"

Tạ Vân Thư: "Em trẻ con nữa."

Tạ Vân Thư đợi một lúc ở phòng bảo vệ, liền thấy một thiếu niên mặc áo bông màu đen vội vã chạy về phía cô, dáng gầy cao, da trắng lạnh, Tạ Minh Thành thì là ai?

"Chị, chị đến ?" Tạ Minh Thành thở gấp gáp, đỡ lấy đồ trong tay chị gái, : "Chị mang đồ ăn ngon cho em ."

"Sao em gầy ?" Tạ Vân Thư nhíu mày , chút vui mừng: " dường như cao hơn một chút."

Tạ Minh Thành dẫn cô trong trường: "Hôm chúng gọi điện thoại cho , em với đến hai mươi tháng Chạp mới về , bên một dự án cần theo."

Tạ Vân Thư ừ một tiếng: "Chị chị dâu cả , khi đó chị sẽ mua vé tàu cho em , vẫn là về bằng máy bay, tàu hỏa quá chật."

"Em tự mua vé cũng , dự án trợ cấp, em thiếu tiền tiêu." Tạ Minh Thành gãi đầu: " em thể cùng chị, một lúc nữa em đến viện nghiên cứu, lúc đến lấy đồ, nếu chị sẽ ."

Tạ Vân Thư cảm thán: "Em trai chị cũng bận rộn như ."

Tạ Minh Thành như lúc nhỏ véo tay cô: "Chị, nếu bắt nạt chị nữa, em chỉ đ.á.n.h nữa."

Cậu sẽ dần trở thành chỗ dựa của chị gái, nhưng hy vọng chị gái mãi mãi cần dùng đến .

"Chị bây giờ , cũng ." Tạ Vân Thư mắt cay, cô , cũng như lúc nhỏ xoa đầu em trai, nhưng phát hiện cao hơn cô một đoạn lớn, kiễng chân mới .

Tạ Minh Thành khom xuống, đặt mái tóc mềm mại lòng bàn tay cô: "Chị."

Tạ Vân Thư : "Vẫn ngốc như lúc nhỏ."

Tạ Minh Thành cũng phản bác, chỉ cọ cọ lòng bàn tay cô, thẳng : "Em đưa chị một vòng trong trường hãy ."

"Vậy em dẫn chị tìm Thiển Thiển ." Tạ Vân Thư vẫy tay: "Gặp em thực cũng gì để , chi bằng tìm Thiển Thiển, chị cũng lâu gặp cô ."

Sắc mặt Tạ Minh Thành trở nên kỳ quặc: "Em tìm Tống Thiển Thiển , là chị tự ..."

 

Loading...