Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Tôi Được Sĩ Quan Quân Đội Chiều Chuộng - Chương 424: Lý Sở Sở Uất Ức
    Cập nhật lúc: 2025-11-03 07:55:32
    Lượt xem: 4 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cô nhanh chậm lên tiếng: "Dù nhị tỷ cũng sống ở Bắc Kinh, nghĩ cách những món ăn cũng là chuyện bình thường."
Lý Sở Sở chọc tức, đây chẳng là gián tiếp cô tầm hạn hẹp, ít hiểu ? Cô ít nhiều gì cũng từng là đài trụ của Đoàn Văn công, hiện tại cũng là một tiểu lãnh đạo, quanh năm biểu diễn, lẽ nào kém hiểu hơn Tạ Vân Thư?
"Tạ Vân Thư, ý cô là gì?" Cô lập tức chất vấn.
Tạ Vân Thư liếc cô một cái thờ ơ: " chỉ sự thật thôi."
Lý Sở Sờ c.ắ.n chặt răng, đầu tiên nhiều ngày chủ động lên tiếng với Thẩm Vũ Phi: "Thẩm Vũ Phi, một lời nào ?"
Thẩm Vũ Phi thực sự đau đầu, cũng hiểu tại vợ cứ nhắm tam , rõ ràng hai chẳng mấy khi gặp mặt!
"Chẳng em tự nhảy xen ngang ?" Anh trầm giọng lên tiếng, khuyên một câu: "Lý Sở Sở, em thể bình thường một chút ?"
Đàn ông của giúp , còn bảo cô bình thường!
Lý Sở Sở uất ức đến mức mắt cay xè, đúng lúc Thẩm Tô Bạch còn giả vờ quan tâm liếc cô: "Nhị tẩu, chẳng lẽ chị giận ? Lần kết hôn chị giận, Hoan Hoan kết hôn chị giận nữa, cẩn thận chị thành trò ."
Vốn dĩ chiếc bàn là những trẻ nhà họ Thẩm cùng bối phận, ít ánh mắt đang đổ dồn về phía , Lý Sở Sở mặt đỏ bừng, nhưng vẫn gắng gượng kìm nén những giọt nước mắt trong mắt lùi .
Cô vì chuyển lời giúp Thẩm nhị thẩm khiến chồng vui, ngay cả Thẩm Vũ Phi cũng bảo cô vô lý, nếu còn gây chuyện nữa, mất mặt chỉ thể là chính .
Lý Sở Sở nữa, Tạ Vân Thư trái càng chuyện vui vẻ hơn với Trần Tĩnh Tuyết, cuối cùng Trần Tĩnh Tuyết còn đưa quyết định: "Đợi kỳ nghỉ hè năm , nhất định sẽ đưa hai đứa trẻ đến Ngoại Than Hải Thành xem một chút, nơi đó khác với Bắc Kinh, đưa trẻ con dạo nhiều là chuyện ."
Nói xong câu , cô liếc Lý Sở Sở: "Sở Sở, chị đưa Tây Tây cùng ?"
Lý Sở Sở cúi đầu gắp thịt trong bát, mãi mới c.ắ.n môi ngoảnh đầu chỗ khác: "Người thèm chào đón !"
Tạ Vân Thư cũng cô: "Phải , cũng ai cũng chào đón."
Sắc mặt Lý Sở Sở bỗng chốc khó coi, đến lúc ngay cả đại tẩu Trần Tĩnh Tuyết cũng thất vọng cô một cái, nhẹ nhàng kéo tay Tạ Vân Thư: "Thôi, chúng ăn cơm , đầu bếp ở đây nấu ăn tuy gì đặc sắc nhưng tay nghề cũng khá, đợi nhất định nếm thử món gà hầm bia đó."
Tạ Vân Thư lúc mới lên: "Được thôi, Đại đầu bếp Tống của chúng còn dùng củ cải khắc đủ loại hoa , từng một 'vạn tử thiên hồng', chị thấy một là kinh ngạc."
Lý Sở Sở cúi đầu bĩu môi, thật là khoác lác! Ai tin một đầu bếp tiểu tửu lạng giỏi hơn cả đầu bếp Bắc Kinh? Nếu cái Đại đầu bếp Tống gì đó mà giỏi như , ba chữ Lý Sở Sở của cô sẽ ngược !
Không khí bàn ăn nơi dịu xuống, thì sắc mặt của Thẩm nhị thẩm và Thẩm nhị thúc nơi càng lúc càng khó coi.
Trước đây khi Tạ Vân Thư kết hôn, ít lén nhạo, nhưng Tạ Vân Thư tát mặt họ một cái thật mạnh. Thế nhưng bây giờ đến lượt con gái kết hôn, những biểu cảm chế nhạo mặt khác giấu nổi!
ngoài việc gượng , bà chỉ thể an ủi trong lòng, dù Hoan Hoan bây giờ cũng nhà của riêng , còn bà chồng và cô tiểu cô tử đáng ghét thì bao lâu nữa sẽ về quê.
Hiện tại mà , bà vẫn hài lòng với Triệu Hữu An.
dù thế nào nữa, bữa tiệc vẫn vẻ hờ hững hơn nhiều, đặc biệt là Thẩm lão gia tử đến, Tô Thanh Liên và Thẩm Hồng Diễm đều ở bàn chính, thái độ mấy nhiệt tình. Họ giống như đến để thành thủ tục hơn, chút nào giống nhà của cô dâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-toi-duoc-si-quan-quan-doi-chieu-chuong/chuong-424-ly-so-so-uat-uc.html.]
Vân Vũ
Khi Thẩm Hoan ở phía chúc rượu, Triệu Ngọc Kiều tình nguyện dậy: "Anh, em theo phía nhé, cũng giới thiệu cho em những bạn ."
Đôi mắt cô ai khác, chỉ những đàn ông trẻ tuổi trai, bàn của nhà họ Thẩm đương nhiên là nhất, đặc biệt là tên Thẩm Tô Bạch , mặc vest và áo khoác , giống như nam minh tinh Hồng Kông , thật khí thế.
Tiếc là lúc nãy trai cô kết hôn , thời gian kết hôn cũng mới hơn một tháng.
Triệu Ngọc Kiều tiếc nuối, cô nghĩ giá như trai kết hôn sớm hơn một chút thì , thì cô thể đến Bắc Kinh sớm hơn, lúc đó chừng...
Nghĩ đến đây, cô cam lòng liếc Thẩm Tô Bạch, trai cô còn , là đại lão bản ăn lớn, ở nhà lớn, lái xe , giàu lắm! Đã là tam ca của chị dâu cô , chẳng cũng là tam ca của cô ?
"Kiều Kiều, sắp xếp em trai em gái theo, em đây ăn cơm ." Thẩm Hoan thực sự hiểu nổi cô kết hôn, cô tiểu cô tử chỗ nào cũng mặt để thể hiện cái gì, theo đón khách thì thôi, cô còn theo chúc rượu nữa?
Triệu Ngọc Kiều chịu, kéo tay Triệu Hữu An: "Anh..."
Thẩm Hoan nén giận, sắc mặt tối sầm: "Triệu Hữu An, nhất định để chúng thành trò ?"
Triệu Hữu An vội vàng an ủi cô: "Không , Kiều Kiều chỉ là bừa thôi, cô chỉ là tính trẻ con thôi."
Anh kéo Triệu Ngọc Kiều một chỗ, gì, Triệu Ngọc Kiều lúc mới trợn mắt lắc lư .
Thẩm nhị thẩm c.ắ.n chặt răng mới phát hỏa, nếu bà phát hỏa, thì thực sự là để xem chuyện !
Khách khứa cơ bản đến đủ, Thẩm nhị thúc cũng chung bàn với đại ca và đại tẩu, bình thường tuy ít , nhưng luôn vui vẻ, thế nhưng hôm nay trong chuyện hỷ sự như nổi.
Trong lòng buồn bực, đến món ăn cũng động đũa, chỉ uống một ngụm rượu, trầm giọng gọi: "Đại ca, tẩu tẩu."
Thẩm Tư lệnh "ừ" một tiếng, gì thêm, ngay cả Tô Thanh Liên vốn luôn với cũng chỉ gật đầu.
Thẩm Việt Lâm khổ một tiếng, cuối cùng nhà đại ca vẫn sinh hiềm khích với .
Anh chuyện là do Ngọc Lan đúng, nhưng thể , bản năng lực cũng thuyết phục Ngọc Lan, đợi đến khi bên đính xuống hôn sự của Hoan Hoan, còn sức xoay chuyển.
Một hôn lễ mấy náo nhiệt cứ thế kết thúc, mỗi đều tâm sự riêng, Tạ Vân Thư vốn tưởng còn chuyện gì của nữa, nhưng ngờ sáng sớm hôm , ngay tại cổng tứ hợp viện nhà , cô gặp Triệu Ngọc Kiều với vẻ mặt ngượng ngùng!
"Tam ca ?" Triệu Ngọc Kiều nhón chân về phía lưng cô, thấy Tạ Vân Thư mặc một chiếc áo khoác lông vũ kiểu mới, liền trực tiếp đưa tay sờ: "Cái áo cô mua ở , cũng khá , còn mặc qua áo khoác lông vũ , cô cởi cho thử ."
Tạ Vân Thư nghi ngờ tai vấn đề: " vì cho cô thử?"
Triệu Ngọc Kiều trợn mắt với cô: " là em gái Thẩm Hoan, chẳng cũng là em gái cô , cô cho thử một chút thì , đòi lấy của cô , thật là nhỏ mọn!"
Tạ Vân Thư cảm thấy cô tiểu cô tử của Thẩm Hoan bệnh, cũng giữ nể mặt: "Cô đến để gì?"