Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Tôi Được Sĩ Quan Quân Đội Chiều Chuộng - Chương 421: Cố ý để mọi người xem trò cười

Cập nhật lúc: 2025-11-03 07:55:29
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Tô Bạch tùy tiện hỏi một câu: "Nhị tẩu ?"

Thẩm Vũ Phi sắc mặt trầm xuống: "Cô buổi biểu diễn lưu động cho đoàn văn công, về."

Chỉ cần sắc mặt của nhị ca, Thẩm Tô Bạch hiểu. Giọng vẻ bình tĩnh, nhưng Thẩm Vũ Phi cứng nhắc ý mỉa mai: "Cãi chứ gì?"

Nhị ca nhiệm vụ về, theo như sự quấn quýt của hai vợ chồng họ đây, thể nào ở bên .

Thẩm Vũ Phi bực bội bóp sống mũi: "Ai mắc bệnh gì, cần để ý tới cô ."

Từ hai cãi vã , cho đến nhiệm vụ về, Lý Sở Sở đều thèm mặt . Bản tính vốn chẳng loại dịu dàng, dỗ dành khác như đại ca, cũng nhiều mánh khóe như Thẩm Tô Bạch.

Vợ chồng sống với , vốn dĩ cần thấu hiểu lẫn . Lý Sở Sở là năng lực, nhưng thích so sánh và màu mè, năm đó đúng là thích cái tính cách đó của cô , nên mới cưới về.

Chỉ là từ khi Tiểu Bạch kết hôn, cô bắt đầu sinh chuyện, lúc nào cũng bắt dỗ dành bằng đủ cách, thích đến mấy cũng thấy mệt.

Hơn nữa đúng là Lý Sở Sở sai chuyện. Nhị thẩm phòng cưới của Tô Bạch, cô là chị dâu nhúng tay gì? Chẳng là giúp ngoài, ai xa ai gần ?

Vả , giữa bọn họ và em dâu Tạ Vân Thư hề xung đột lợi ích gì, thật hiểu cứ luôn nhắm vợ của lão tam!

Thế nên nhiệm vụ về, chuyện nhà nhị thẩm, cãi với Lý Sở Sở vài câu, năng khó một chút, thế là cô lập tức chạy đến đoàn văn công chịu về.

Trần Tĩnh Tuyết khuyên một câu: "Vũ Phi, chuyện gì thì chuyện cho rõ ràng. Anh thường xuyên ở nhà, một Sở Sở chăm con cũng vất vả."

Thẩm Vũ Phi bực dọc đáp : "Đại tẩu, đối với cô còn đủ ?"

Trần Tĩnh Tuyết thở dài, thật sự hiểu rốt cuộc Sở Sở nghĩ gì trong lòng. Bình tâm mà , ngoài chuyện Vũ Phi thường xuyên nhiệm vụ, thì đối với Lý Sở Sở thật sự còn gì để chê. Tính nóng nảy của lão nhị suốt ngày coi cô như tiểu thư để dỗ dành như mà vẫn xong, còn chiều theo cô đến mức nào nữa?

Chuyện của Tô Bạch là giới hạn, cô chạm chuyện vốn dĩ đúng.

Còn chuyện ngày mai Thẩm Hoan kết hôn, ăn cơm cùng , tất cả đều im lặng nhắc tới chuyện . Nếu như là đây, dựa quan hệ giữa hai nhà, tối nay bọn họ đều đến nhà nhị thúc bàn bạc chuyện hôn lễ, góp sức góp công, giúp đỡ hết .

Vân Vũ

Bây giờ, ngay cả Thẩm Tư lệnh cũng lên tiếng.

Ăn cơm xong, Tạ Vân Thư và Thẩm Tô Bạch đương nhiên về sân nhà tứ hợp viện ở. Bên trong tuy hơn một tháng ở, nhưng Tô Thanh Liên đặc biệt sai đến dọn dẹp, còn phơi chăn đệm, hề chút mùi lạnh lẽo nào.

"Bắc Kinh lạnh hơn Hải Thành nhiều quá." Tạ Vân Thư kéo chặt chiếc áo khoác lông vũ , bước cửa bảo Thẩm Tô Bạch trải đệm điện: "Tối nay ngủ chắc chắn sẽ lạnh."

Thẩm Tô Bạch bếp đun nước nóng, còn đổ đầy một túi sưởi bỏ lòng cô: "Bên ban đêm nước còn đóng băng dày, lúc nhỏ thường sông hào thành trượt băng chơi, đạp xe đó cũng thành vấn đề."

"Lại còn thể trượt băng nữa?" Tạ Vân Thư lập tức cảm thấy hứng thú: "Ngày mai chúng thể trượt ?"

Thẩm Tô Bạch vẻ mặt của cô cho buồn : "Đương nhiên là , mấy hôm nay ban ngày đều nắng, băng dày đến mức đó."

Liên tục mấy ngày nhiệt độ đều âm mười độ, băng mới thể dày, lên mới vấn đề.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-toi-duoc-si-quan-quan-doi-chieu-chuong/chuong-421-co-y-de-moi-nguoi-xem-tro-cuoi.html.]

"Vậy thì thôi !" Tạ Vân Thư thất vọng: "Hải Thành lúc nào lạnh như , còn từng trượt băng bao giờ!"

Thẩm Tô Bạch nhét túi sưởi thứ hai đổ đầy trong chăn: "Mấy ngày Tết là lạnh nhất, lúc đó chắc là thể trượt ."

Bây giờ tháng Chạp , cách Tết cũng chỉ hơn hai mươi ngày, Tạ Vân Thư chui chăn, bên trong đệm điện túi sưởi, một chút cũng lạnh, cô thỏa mãn thở dài một tiếng: "Ngày mai chắc chắn sẽ ngủ nướng."

Thẩm Tô Bạch cũng vén chăn xuống, ôm cả lòng: "Ngủ thêm một lúc nữa, ngày mai chúng cần quá sớm."

Cô thoải mái dựa , đó đặt đôi bàn chân lạnh buốt lên bắp chân của : "Không cần đến nhà Thẩm Hoan sớm ?"

"Chúng đến giúp đỡ, nhị thẩm e rằng cho rằng chúng đến xem trò của bà ." Thẩm Tô Bạch lạnh một tiếng: "Vợ yêu, ngày mai em cứ đó ăn cơm là , những chuyện khác cần quản."

Tạ Vân Thư hừ hừ một tiếng: " mới chẳng thèm quản , liên quan gì đến chứ."

Lúc , trong nhà Thẩm nhị thẩm yên .

Thẩm Việt Lâm cô con gái tiều tụy, xót xa tức giận: "Lúc đồng ý cho con kết hôn với Triệu Hữu An, là vì nhà họ đồng ý để rể, thì tùy tiện tìm một bản địa ở Bắc Kinh, nào hơn điều kiện của ?"

Thẩm Hoan mấy ngày nay cũng dày vò đến mức mệt mỏi, nhưng Hữu An bình thường đối với cô , thường thường mặt cô nuôi mấy chị em khổ cực thế nào, cô thấy cũng xót xa, nên mới về nhà bàn bạc với bố .

"Bố, chồng con cũng chỉ thấy con trai kết hôn nên mới từ xa tới đây. Hơn nữa, yêu cầu cũng gì quá đáng, chỉ là theo bố và ngoài đón khách thôi, bà cũng chỉ quen với họ hàng bên !"

Thẩm Việt Lâm tuy tính tình hiền lành, nhưng kẻ ngốc, sắc mặt trầm xuống hiếm hoi tỏ cứng rắn: "Không ! Tiệc cưới là nhà bày, tiền đều là do bố bỏ , bà xem các con kết hôn, thể ở bàn chủ, ngoài đón khách là thể!"

Hơn nữa, của Triệu Hữu An còn dẫn theo con gái của bà cửa đón khách, là ý đồ gì?

Thẩm Hoan là cháu ngoại nhà họ Thẩm, tìm một ngoại tỉnh điều kiện kém cỏi như , vốn khiến nhiều ngờ tới, bây giờ giở trò , chẳng là cố ý để xem trò ?

"Con về bảo Triệu Hữu An, nếu đến thì trong khách, đến thì thôi!" Thẩm Việt Lâm thái độ vô cùng kiên quyết: "Hồi ba con kết hôn, nhà ngoại của Vân Thư điều kiện như , cũng đưa yêu cầu đến Bắc Kinh dự đám cưới của con gái!"

Triệu Hữu An là rể, tức là mang phận nhà gái, tham dự đám cưới thì , nhưng mà vẻ là nhà trai rước dâu thì tuyệt đối .

Thẩm nhị thẩm từ nãy đến giờ vẫn lên tiếng, thấy tên Tạ Vân Thư sắc mặt mới khó coi : "Nhà ngoại của Tạ Vân Thư điều kiện gì chứ? thấy còn bằng Hữu An, Hữu An ít cũng là công nhân chính thức, còn phân nhà của đơn vị! Cô cái gì, tính tính , căn nhà tứ hợp viện cô ở chẳng vẫn là của ông nội cho ?"

Chuyện căn nhà , cả đời bà cũng vượt qua .

Thẩm Việt Lâm bà một cái thật sâu: "Ngọc Lan, ý của em là thế nào, để của Triệu Hữu An dẫn con gái bà đến?"

Thẩm nhị thẩm nhất thời tắc nghẹn, thể lời đồng ý, cuối cùng chỉ thể nghiến răng: "Sao cũng , chỉ cần nhà của Hoan Hoan cấp, lúc đó sinh một đứa con trai, hộ khẩu họ Thẩm, cái gì cũng đáng!"

Đã tay thì thể rút , Thẩm nhị thẩm dù trong lòng hối hận, cũng tuyệt đối chịu thua cuộc, bà tin rằng đứa con trong bụng Hoan Hoan nhất định là con trai, nhất định sẽ mang họ Thẩm!

 

Loading...