Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Tôi Được Sĩ Quan Quân Đội Chiều Chuộng - Chương 420: Đám cưới Thẩm Hoan

Cập nhật lúc: 2025-11-03 07:55:28
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cuộc thi đầu bếp tổ chức Đêm Giao thừa, vòng sơ loại bắt đầu mồng Bảy, và vòng chung kết ngày Rằm.

Suy nghĩ đầu tiên của Tống Sơn Xuyên là, nếu tham gia, sẽ ai , cũng ảnh hưởng đến việc kinh doanh của khách sạn.

Vân Vũ

Thúy Bình , thứ cô nhất là một chiếc máy ảnh...

Ngày Tết Dương lịch, lật sang trang lịch tiếp theo là bước sang năm 1988.

Tạ Vân Thư và Thẩm Tô Bạch chuẩn lên Bắc Kinh, một là vì bên phía Giang Oánh hài lòng với phương án thiết kế, yêu cầu sắp xếp nhanh các công việc khi khởi công, đó ký kết hợp đồng, chờ Tết là thể động thổ ngay.

Hai là, đám cưới của Thẩm Hoan sắp cử hành.

Trước khi lên đường, Lý Phần Lan nhét cho Tạ Vân Thư một chiếc áo len: "Mẹ đan cho Thanh Liên đấy."

Tạ Vân Thư một cách thiết tha: "Mẹ, bây giờ còn đan áo len cho con nữa."

"Con áo len lông cừu do Tiểu Bạch mua, còn đan áo len gì nữa?" Lý Phần Lan trừng mắt con gái: "Lần Thanh Liên gọi điện về, rằng khắp Bắc Kinh đều mua chiếc áo len nào hồn, bà cần áo len hơn con."

Hơn nữa, kể từ khi Vân Thư kết hôn, quần áo mỗi ngày một hơn, đều là hàng cao cấp do Tiểu Bạch mang về từ phương Nam, mặc lên con gái bà trông lắm.

Tạ Vân Thư cũng chỉ vu vơ, cô ôm lấy cánh tay Lý Phần Lan cọ cọ: "Không Tết về ."

"Con đừng về, lúc đó em trai con nhà, với hẹn với mấy bà Triệu , đ.á.n.h mạt chược, thời gian ở nhà nấu cơm cho con ." Lý Phần Lan vội vàng ngăn con gái nghĩ đến chuyện : "Cả năm bận rộn , con để nghỉ ngơi chút ."

Lúc cô ở nhà từng nào bắt nấu cơm !

Tạ Vân Thư Lý Phần Lan cố ý để cô đón Tết ở Bắc Kinh, nhưng cô bóc mẽ.

Mẹ cô so với đây cởi mở hơn nhiều, thích ngoài cũng chẳng giao tiếp với ai, sợ nhất hỏi chuyện cha qua đời và chuyện cô ly hôn, mà chỉ nửa năm ngắn ngủi, bà đổi.

Trong khu nhà ống, ai dám mỉa mai giễu cợt Lý Phần Lan nữa, quần áo bà mặc, căn nhà lớn bà ở, chiếc xe máy "Tiểu Mộc Lan" bà , đàn bà con gái nào cuộc sống sung túc như bà?

Người tiền, đến con ch.ó bên đường thấy cũng vẫy đuôi, đúng là hiện thực quá đỗi bình thường.

Đến Bắc Kinh lúc qua buổi trưa, họ ăn cơm bên ngoài xong, đầu tiên đến viện điều dưỡng thăm ông cụ.

Cụ Thẩm tinh thần vẻ bằng lúc Thẩm Tô Bạch kết hôn, nhưng chuyện vẫn còn khá dõng dạc, cụ hỏi thăm bà lão Trương : "Dạo bà lão nhà cháu sức khỏe thế nào?"

"Bà lão vẫn khỏe ạ." Tạ Vân Thư đáp: "Ông ơi, bà lão còn dặn ông giữ gìn sức khỏe, còn gặp ."

Cụ Thẩm ha ha : "Tiểu nha đầu đến khách ông vui , bà lão nhà cháu những lời như ."

Thục Hàm e rằng mãi mãi trở Bắc Kinh nữa, gặp bà một , cụ mãn nguyện lắm .

Thẩm Tô Bạch an ủi ông: "Ông ơi, bà lão thật, nhưng bà bảo ông chăm sóc thật cho cháu ngoại gái của bà, thì bà sẽ bay đến Bắc Kinh mắng ông đấy!"

Cụ Thẩm thực sự cầm gậy đ.á.n.h thằng cháu trai nhỏ : "Thằng nhãi ranh, câm miệng!"

một hồi náo nhiệt, sắc mặt cụ trông vẻ khá hơn.

"Mai Thẩm Hoan đám cưới, ." Cụ Thẩm chẳng mấy chốc sắc mặt trầm xuống, cụ chỉ một phong bao lì xì bàn: "Mấy đứa cháu trai cháu gái các cháu kết hôn, bà các cháu đều chuẩn đồ, đây là của bà ."

Thẩm Tô Bạch cầm phong bao lì xì lên, bên trong dày đặc, ước chừng một ngàn tệ, còn một chiếc vòng vàng to.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-toi-duoc-si-quan-quan-doi-chieu-chuong/chuong-420-dam-cuoi-tham-hoan.html.]

Bà Thẩm khi mất đem vàng bà tích cóp đúc thành ba chiếc vòng vàng to, chỉ để cho hai đứa cháu gái và một đứa cháu ngoại gái, chính là Thẩm Hoan, Thẩm Lạc và con gái út của Thẩm Hồng Diễm.

Thẩm nhị thẩm luôn miệng bà cụ trọng nam khinh nữ, chẳng sợ già suối vàng thấy mà đau lòng.

Cụ Thẩm đến đám cưới của Thẩm Hoan cũng , ngoài lý do sức khỏe, cũng là thực sự quá thất vọng vì đứa cháu gái và con dâu thứ hai .

Ban đầu nếu do Thẩm nhị thẩm cố chấp, kỳ thực cụ Thẩm tìm cháu trai của đồng đội cũ, giới thiệu cho cháu gái , cháu trai của mấy đồng đội cũ của cụ, đứa nào chẳng giỏi hơn một nhân viên ngân hàng nhỏ bé?

Đáng tiếc, Thẩm Hoan chỉ giống , phẫn chí mà quan hệ với đàn ông, còn mang thai.

Chỉ thể , con đường cô tự chọn, thì chính cô chịu thôi.

Tạ Vân Thư rót cho cụ một ly nước, cô ý kiến gì về chuyện của Thẩm Hoan, nhưng vẫn an ủi cụ: "Ông ơi, chỉ cần hai tình cảm , lẽ ngày tháng sẽ quá tệ."

Cụ Thẩm phẩy tay: "Không quá tệ á, ha, cháu cứ chờ xem!"

Tạ Vân Thư và Thẩm Tô Bạch , tiếp tục chủ đề nữa, mà chuyển sang chuyện kinh doanh của : "Ông ơi, cháu nhận dự án nhà máy quần áo, cùng Tô Bạch ở Bắc Kinh ăn Tết xong mới về."

Ông cụ lập tức vui lên: "Thật á? Vậy Tết ông sẽ chuẩn cho cháu một phong bao lì xì thật to, to hơn tất cả bọn chúng!"

Thẩm Tô Bạch tiếp lời: "Ông ơi, lương hưu của ông còn đủ ?"

"Chẳng lẽ ông giàu hơn cháu?" Cụ Thẩm trừng mắt , hỏi: "Công việc kinh doanh của cháu thế nào, đủ ăn , đừng để lúc dựa vợ nuôi, nhà họ Thẩm chúng cháu mất mặt hết!"

Cụ sai, nhưng trong lòng cụ rõ, Thẩm Tô Bạch gì cũng chẳng kém.

Thẩm Tô Bạch mỉm : "Cũng tạm , chỉ kiếm vài chục ngàn tệ, còn nhận một miếng đất ở Phần Thành."

"Lên mặt!" Cụ Thẩm quả nhiên nét mặt giãn , mắng yêu một câu, đắc ý : "Nói thì chỉ cháu là giống ông nhất, dám xông dám phá, như nhà thứ hai..."

Cụ hết, vẫy tay: "Thôi, nữa, các cháu về , chuyện của Thẩm Hoan cứ , các cháu cần quản, là tự nó chuốc lấy!"

Thẩm Tô Bạch vốn cũng chẳng định quản, những gì thể , cũng xứng đáng với sự của chú hai dành cho hồi nhỏ.

Còn việc Thẩm Hoan sống , như lời cụ Thẩm , là tự cô chuốc lấy.

Về đến nhà họ Thẩm, hơn ba giờ chiều.

Tô Thanh Liên và Tư lệnh họ Thẩm đều nhà, cùng với cả hai cũng sofa, chị dâu cả Trần Tĩnh Tuyết cũng ở đó, nhưng thấy Lý Sở Sở.

Thấy Tạ Vân Thư và Thẩm Tô Bạch về, nét mặt Tô Thanh Liên mới giãn : "Ăn cơm ?"

Tạ Vân Thư gọi một tiếng "Mẹ", đưa chiếc áo len cho bà: "Chúng con ăn , bọn con thăm ông, nên về muộn một chút."

"Cũng muộn lắm." Tô Thanh Liên thấy áo len, nét mặt càng vui hơn: "Vẫn là Phần Lan với , áo len mới mặc , chiếc áo len của sắp rách lỗ ."

Tư lệnh họ Thẩm thầm bất lực, nhưng chẳng dám lời nào.

Sao mà rách chứ, áo kim tuyến ông mua bà chê khó coi, cứ bám lấy một chiếc áo len mà mặc, gặp ai ngoài cũng là do thông gia nhà đan cho...

 

Loading...